" Mẹ ơi, xem ai đến này! "
Đường Ngọc Lam ngay sau khi nắm tay lôi kéo An Lam Nguyệt vào khu bếp liền hét lớn.
Ngay sau đó, một giọng nói trẻ vang lên
" Lam nhi, con bây giờ tại sao không ở lớp học mà lại ở đây. Mà, ai đến đấy.... "
Ngay khi thấy mặt An Lam Nguyệt, Đường Ngọc Tuyết khuôn mặt lấm lem mồ hôi, quần áo có phần ướt vì mồ hôi đổ nhiều, bất ngờ kinh ngạc đứng hình vài giây.... Lập tức sau đó liền chạy lại trước mặt An Lam Nguyệt, vịnh tay cô mà cười tươi, bảo
" Nguyệt tiểu thư, lâu rồi không gặp. Tiểu thư càng lớn càng xinh a "
An Lam Nguyệt mỉm cười, dang rộng vòng tay ôm lấy Đường Ngọc Tuyết, đáp
" Tuyết cô cô, lâu rồi không gặp. Cảm ơn lời khen của cô, mới 4 năm không gặp cô, tưởng chừng cô đã trẻ thêm 10 tuổi rồi, càng lúc càng trẻ trung xinh đẹp nha "
Đường Ngọc Tuyết cười " hì hì " nói
" Nguyệt tiểu thư quá khen rồi "
Vừa nói liền ngó quanh tìm gì đó mà không thấy được, An Lam Nguyệt liền nói
" Nếu Tuyết cô cô tìm Thiên Thiên và Siêu Siêu thì hai đứa nó không có ở đây đâu ạ. Chúng đi gặp cha mẹ chúng nói chuyện gì rồi đấy "
Đường Ngọc Tuyết lúc này mới ngưng tìm kiếm, mặt hơi buồn một chút, nhưng liền hỏi
" Cô bé và hai cậu bé này là....? "
An Lam Nguyệt mỉm cười nói nhỏ
" Cô bé dễ thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188319/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.