Sáng sớm ở KTX, nhóm Hạo Thiên đã chuẩn bị đồ dạc xong xuôi. Đồ của ai người nấy giữ, cất kĩ trong nhẫn trữ vật với diện tích lớn. Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên
" Cốc cốc cốc "
" Vào đi "
Hạo Thiên nơi, cánh cửa bật mở. Vân Mộng quần áo tinh tơm, khuôn mặt rạng rõ bước vào. Cười nói
" Chào buổi sáng, cha, mẹ, ca ca, cậu, Nguyệt tỷ! "
Vốn là Vân Mộng nên gọi An Lam Nguyệt là Nguyệt thẩm thẩm, nhưng vì An Lam Nguyệt đã nói " ta còn trẻ nên không được gọi ta là thẩm. Gọi một tiếng Nguyệt tỷ đi ". Đấy, vì thế thay vì Nguyệt thẩm mà bây giờ đổi thành Nguyệt tỷ luôn rồi.
" Chào buổi sáng, tiểu Mộng Mộng! "
Cả đám đồng thanh nói, lại nghe Hạo Thiên bảo
" Con chuẩn bị xong hết chưa đấy? "
Vân Mộng gật đầu, đi tới bế Tam Hắc Miêu trên tay, vuốt ve bộ lông đang rực cháy của nó mà không hề bị bỏng, mỉm cười nói
" Con đã chuẩn bị xong hết rồi. Con đang rất háo hức để được gặp lại bọn nhóc đây "
" Meow "
Tam Hắc Miêu trên tay meow một tiếng, liếm liếm mặt Vân Mộng. Tam Hắc Miêu thích ai sẽ không đốt cháy người đó, bộ lông của nó được bao phủ bởi một ngọn lửa xanh, là lửa thật chứ không phải hiệu ứng ánh sáng làm ra đâu. Người nó quen, nó thích nó sẽ cho sờ, cho vuốt ve, cho nựng và làm đủ thứ. Nhưng một khi nó đã ghét, không quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188321/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.