Cả nhóm Hạo Thiên rời nội viện, chuẩn bị bước qua cánh cửa qua ngoại viện. Gương mặt lạnh lùng không ngó nghiêng mà nhìn thẳng về phía trước...
Ngoại viện như đã được biết, chất lượng học viên ngày càng tệ, thậm chí mức chỉ tiêu vào nội viện đã giảm vào 4 năm trước mà 4 năm sau cũng chỉ có 10 học viên vào được. Cho nên đối với học viên ngoại viện mà nói thì nội viện là một giấc mơ xa vời và luôn muốn cố gắng để đạt được thành tích tốt và vào được nội viện. Ánh mắt của học viên ngoại viện đối với nội viện luôn là ngưỡng mộ ngất trời, tôn sùng, kính trọng vạn phần. Như đối với thần linh mà nhìn.
Hạo Thiên đi giữa dòng người ở ngoại viện, biết bao ánh mắt liền dồn về phía nhóm cậu. Hò hét dữ dội như thần linh tái thế, cuống cuồng lên không giữ được bình tĩnh.
Hạo Thiên lia mắt nhìn quanh, thở dài ngao ngán với tình trạng hiện nay. Bỗng....
" Ca ca.... Ca ca... Đợi ta... "
Một giọng nói lớn vang lên, Hạo Thiên quay sang nhìn. Thiên Tuyết trong chiếc váy ngắn chạy lại, khuôn mặt hớn hở mà nhào vào lòng Hạo Thiên, ôm chầm lấy cậu, để cậu bế mình trên tay. Môi nhanh chóng áp mặt và hôn cậu một cái trong chớp mắt, cười hì hì nói
" Ca ca... Lâu rồi không gặp, người ta nhớ ca chết đi được "
Thiên Tuyết, cô bé năm nay cũng đã 11 tuổi rồi, đã cao thêm không ít. Dễ thương hơn, hoạt bát hơn và đặc biệt mạnh hơn trước rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188318/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.