Chương trước
Chương sau
Khi mặt trời vừa nghiêng mình một đoàn xe từ sân bay với xe cảnh sát đi đầu mở đường. Lúc này Thiếu Kiệt cũng được Hà Vi báo là Hà Thúc và nhóm cao tầng hầu như đều tới Lưu Minh. Thiếu Kiệt vẫn đang thắc mắc nhóm người Hà Thúc tại sao lại có thể đến nơi này cùng một lúc. Trong khi đó đối với Ngô Minh nhà hắn đang có tang lại sắp có những chuyển biến trên chính trường một cách nhất định.
Đoàn xe với những chiếc cảnh sát mở đường. Một chiếc ô tô cảnh sát đi đầu.Theo sau là một chiếc xem việt dã với Tăng Anh Hùng bộ quân phục và năm người quân nhân trên xe. Tiếp đến là một loạt xe ô tô màn logo quen thuộc của công ty Toyota. Với kính đen có cờ quốc kỳ được đặt ngay phía trước.
Hầu như họ đi qua những con đường đều được điều phối dừng lại các hướng chỉ chừa một lối cho đoàn xe đi qua. Khi tiếng cảnh báo của xe mô tô cảnh sát mở đường được vang lên cánh cổng nhà Hà Vi một lần nữa mở rộng hoàn toàn. Từng chiếc xe cảnh sát dừng lại hai bên đường. Chiếc ô tô của cảnh sát cũng chạy lên trên hành lang đi bộ từng người cảnh sát nhanh chóng đi xuống lập thành một vòng ngoài điều phối xe. Bốn chiếc ô tô theo sau chiếc xe việt dã của Tăng Anh Hùng Dừng lại trước cửa vài giây rồi dừng lại những người quân nhân trên đó nhảy xuống và di chuyển ra hai bên của cánh cổng.
Chiếc việt dã mở đường cho bốn chiếc ô tô chạy thẳng tới ngay trước cửa nhà mới dừng lại. Lúc này trên xe tài xế đều nhanh chóng rời khỏi tay lái. Bước đến phía sau mở cửa. Hành động tuyệt đối đồng đều dường như họ làm chuyện này không ít lần.
Lần lượt Hà Thúc, Lưu Hoan, Trương Lão cùng với Trần Lão đi vào. Hà Vi lúc này đứng bên ngoài định hành lễ quân nhân với Hà Thúc thì bị ông lên tiếng nói.
- Khỏi cần đâu. Thằng nhóc Thiếu Kiệt đâu rồi? Biết ông tới sao giờ này lại không thấy mặt.
- Không phải, ông ơi! Thiếu Kiệt bị đạn bắn trúng ở chân tuy đã về nhà nhưng mà bác sĩ nói không nên đi lại nhiều. Thiếu Kiệt cũng định ra đón ông những con nói anh ấy không cần thiết phải thế.
Vì đã thương lượng với nhau từ trước nên Thiếu Kiệt sẽ không gặp Hà Thúc ngày tại trước cổng để hắn có thể nắm lấy thế chủ động thương lượng buộc Hà Thúc và mọi người phải đến phòng gặp hắn. Dù sao làm bệnh nhân vẫn được lợi thế của bệnh nhân nếu ngồi tiếp Hà Thúc chắc chắn hắn sẽ thiệt thòi còn với tư tưởng Thiếu Kiệt còn đang bị thương thì Hà Thúc và những người của ông phải nhường nhịn đôi chút.
- Hà Vi nó nói đúng đấy! Ông cũng biết thằng nhóc bị bắn ở chân ông bảo nó ra đứng đây đợi ông khác nào ông hành hạ nó đâu chứ. Đi dẫn cháu đưa mọi người đi gặp Thiếu Kiệt nào.
Lưu Hoan lúc này cũng trách móc Hà Thúc biết Thiếu Kiệt bị thương còn ráng mà bảo hắn đón mọi người. Hà Vi gật đầu dẫn ông mình cũng nhóm người vừa đến Lưu Minh đến phòng Thiếu Kiệt.
Nằm trên giường hắn ôm cái máy tính làm những việc của hắn,khi thấy Hà Thúc tới cũng đóng lại máy tính xách tay giả vờ định đứng dậy. Hà Thúc thấy thế mới lên tiếng nói.
- Thôi ngồi đi mọi người có chuyện muốn hỏi cháu đây. Việc cháu có thể chiết xuất vàng được không thế chuyện này quan trong. Cháu nói cho mọi người biết đi.
Hà Thúc vừa ngồi xuống ghế đối diện với giường của Thiếu Kiệt lập tức hỏi ngay vào vấn đề chính. Mà mọi người cần biết. Ngồi trên giường lúc này Thiếu Kiệt cũng biết họ nôn nóng. Vàng là một tài nguyên quý và có hạn việc làm của Thiếu Kiệt có thể bù đắp rất nhiều vào ngân khố. Nên hắn cũng hiểu những người này gấp là chuyện bình thường.
- Vâng! Chính xác từng công đoạn chiết xuất vàng đều nằm trong đầu cháu. Việc này vốn cháu sẽ không nói ra nhưng Hà Vi nói với cháu như thế không ổn nên cháu muốn hợp tác. Để có thể đóng góp về ngân khố quốc gia.
Hà Thúc nhìn Thiếu Kiệt đăm chiêu một lúc mới nói ra quyết định của mình.
- Sao cháu không đưa hẳn công thức cho quốc gia mà phải hợp tác như thế cháu không có lợi.
- Đúng cháu không có lợi! Nếu cháu tự động sản xuất cũng được. Bất quá chia nhỏ ra thanh lý từng đợt cho những người kinh doanh vàng cũng xong. Như thế cháu không mất phần tiền nào mà công thức là của cháu. Hay mấy ông nghĩ cháu bắt buộc phải đưa ra cái giúp mình có tiền.
Thiếu Kiệt biết đây là lúc mình không nên nhường nếu nhường hắn sẽ mất đi lợi thế vốn có của mình. Mọi người trong phòng cũng không nghĩ đến tình huống Thiếu Kiệt sẽ trả lời như thế nên ai cũng khá bất ngờ.
- Nhưng như thế là trái pháp luật cháu cũng hiểu nếu công thức đó được đưa ra cháu sẽ có nhiều quyền lợi. Cháu tại sao phải nắm giữ nó làm gì cho nguy hiểm đến mình.
- Cháu biết nguy hiểm chứ. Chưa xét thế giới có bao nhiêu quốc gia đã áp dụng phương thức này của cháu. Chỉ xét về mặt công thức hóa học. Nó thuộc quyền sở hữu của một người. Mỗi năm mấy ngàn tấn vàng bị chế thành linh kiện điện tử thì khoảng bao nhiều tấn vàng đó có thể thu hồi lại được. Như thế nếu công khai ra cháu nguy hiểm chứ. Nếu đưa cho nhà nước. Mấy ông có thể bảo vệ cháu một lần không thể bảo vệ cháu mãi mãi. Vậy việc gì cháu phải đùa với tử thần. Cháu cần có thứ có thể bảo vệ cháu sau này.
Nhóm người Hà Thúc bây giờ cũng trầm mặc. Họ biết Thiếu Kiệt nói không sai. Bởi chỉ cần hắn đưa toàn bộ công thức cách làm. Thì họ cũng chỉ có thể cứu hắn một lần khi cần thiết. Còn nếu hắn nắm giữ ăn chia với lại nhà nước thì lại là chuyện khác.
- Không đường nào thương lượng được sao Thiếu Kiệt!
Ông Lưu lúc này mới lên tiếng nhìn Thiếu Kiệt cầu tình. Thiếu Kiệt thở dài một hơi lắc đầu nhìn mọi người mới nói.
- Cháu đã đem chia làm ba bảy đã là nhượng bộ hết mức cháu đem ba phần bù vào tiền mua nguyên liệu, hóa chất rồi các thiết bị cần thiết, Rồi mới làm ra thành phẩm. Như thế chuyển qua tinh lọc rồi lại đúc lại thành khối. Chi phí đó nhà nước bỏ ra thì cháu không nói nhưng nếu cháu bỏ ra cháu cần phải thu hồi vốn của mình.
Suy nghĩ thật lâu lúc này Trương lão mới nói ra nhận định của mình về chuyện này. Ông không phải bênh vực ai mà nói lời hết sức công bằng là Thiếu Kiệt cũng bất ngờ.
- Những gì Thiếu Kiệt nói không sai. Đối với những việc như thế này đúng là việc nhượng bộ của Thiếu Kiệt đã là quá lớn. Chúng ta cũng không biết được Ngô gia và những người kia sẽ đối phó Thiếu Kiệt như thế nào. Còn nếu Thiếu Kiệt hắn nắm giữ cái này chỉ cần làm tốt công tác bảo vệ hắn thì Ngô gia khi biết được sự thật cũng phải e ngại ít nhiều. Bởi vị đụng tới Thiếu Kiệt xem như đụng tới lợi ích của cả nước chứ không đơn thuần là một mình cậu ấy.
Hà Thúc nghe thế cũng lắc đầu thở dài. Ông biết Thiếu Kiệt đã quyết định chuyện này rất kỹ lưỡng để có thể chuẩn bị cho mình con đường đấu với Ngô Gia sau này. Nếu ông muốn hắn đưa ra hoàn toàn công thức chắc chắn sẽ được nhưng lúc đó có những chuyện hắn sẽ cải biến ít nhiều.
- Được rồi! Việc này ông thua cháu. Còn cái vụ phá đám tang nhà Ngô Minh là sao. Cháu không sợ họ sau đám tang sẽ tiến hành trả thù một cách kịch liệt sao? Cháu làm như vậy rồi ai giữ được cháu đây.
- Thiếu Kiệt lần này cháu làm chuyện cũng hơi quá rồi đấy! Sao không hỏi ý kiến mọi người trước khi làm mà lại tự ý làm việc như vậy.
Hà Thúc với Lưu Hoan bây giờ mới trách móc hắn việc làm mà Thiếu Kiệt đã gây ra cho gia đình Ngô Minh. Nhưng Thiếu Kiệt chỉ cười cười đáp lại một cách từ tốn như chuyện này là chuyện thường tình.
- Cháu nghĩ nếu âm thầm đối phó với họ chi bằng chính diện đấu tranh hay hơn. Họ trước nay vẫn cao cao tại thượng mà. Có ai ở Ngọc Châu nghĩ Ngô Kỳ có một đứa con trai khác ngoài Ngô Long không. Nếu chơi âm mưu thì có thể cháu không thua họ nhưng nếu chơi dương mưu chưa chắc họ đã bằng cháu. Giờ ai ở Ngọc Châu đều không biết Ngô Kỳ có một đứa con riêng. Muốn phe phái mình yên lành hắn buộc phải dẹp yên chuyện này. Mà muốn dẹp yên thì một là công khai sự thật hai là giấu luôn chuyện này như thế thì càng tốt chứ sao.
Trương Lão lúc này nhìn chằm chằm Thiếu Kiệt ngồi trên giường đôi hàng chân mày nhíu lại một cách thấy rõ. Ông lần đầu tiên thấy Thiếu Kiệt nhưng nếu tính về những bố cục bản thân ông thấy mình lăn lộn lâu năm cũng không bằng một cái dương mưu làm loạn của Thiếu Kiệt. Mới nhìn hắn hỏi.
- Vậy theo cháu thì họ sẽ chọn đường nào? Nếu công khai thì sao? Còn nếu không công khai thì như thế nào?
- Công khai thì ảnh hưởng đến quan trường còn không công khai thì cũng bị đánh giá. Mọi người nên nhớ, pháp luật không cho phép quan chức đang tại nhiệm có con ngoài dã thú. Mà sự việc này vi phạm luật hôn nhân gia đình hẳn hoi xét vào một mức độ cá nhân khi hắn giải quyết âm thầm chuyện này thì. Bản thân Ngô Kỳ là một người không chịu trách nhiệm cho hành vi mình đã làm. Nhân tâm không ổn tức sẽ lung lay như thế càng dễ đối phó.
Lưu Hoan nhìn Trương lão để xem ông đánh giá thằng nhóc như thế nào. Bởi trên đường hai người đã xét rất nhiều tại sao Thiếu Kiệt lại làm như thế. Nhưng hoàn toàn không nghĩ đến dùng dương mưu làm ảnh hưởng bố cục của Ngô Kỳ từ chính những thành viên ở Ngọc Châu.
- Hay cho cái dương mưu liên hoàn cháu giỏi lắm. Mà cháu cũng đừng chủ quan gia đình họ không dễ đánh như vậy đâu. Nhưng nếu cháu có thể làm được việc kia thì chắc chắn sẽ khác đây. Bây giờ thì cháu cần được bảo vệ đúng nghĩa bởi cháu sắp trở thành người nắm giữ một phần kinh tế quốc gia rồi.
- Không cần thiết thế đâu cháu nghĩ chỉ cần một nhóm người bảo vệ là được. Sau tết chắc cháu sẽ thành lập một công ty bảo vệ hợp đồng với bên quân đội để đào tạo chắc được nhỉ Hà Thúc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.