Vạn Thế Đại Lục có diện tích rất lớn.
Cuối phía Đông là đại hải mênh ʍôиɠ xanh biếc, trong biển có Hải Thú cực kỳ cường đại sinh tồn, nhân loại khó có thể thăm dò.
Cuối phía Tây là Tây Vực, sa mạc hoang vu, bởi vì hoàn cảnh ác liệt, có rất ít người đi vào, nói chi ở lại.
Cuối phương Bắc là nơi Cực Hàn, nơi đó có tầng tầng băng tuyết bao phủ, nhiệt độ cực thấp, nhân loại phổ thông càng khó thích ứng.
Cuối phương Nam được thế nhân xưng là Nam Cương, nơi đó bị rừng rậm nguyên thủy liên miên bất tuyệt bao trùm, khắp nơi có thể thấy được chim bay cá nhảy, thậm chí còn có rất nhiều côn trùng có độc tính khủng bố.
Tuy nguy hiểm nhưng cũng thích hợp cho nhân loại ở lại.
Bất quá.
Bởi vì cách xa khu vực trung tâm Vạn Thế Đại Lục bởi rất nhiều núi lớn cùng rừng rậm nguyên thủy, phảng phất như một thế giới khác.
Nhân loại ở Nam Cương tương tự Ma Linh Tộc, lấy bộ lạc làm chủ, khác biệt là mỗi bộ lạc đều có tín ngưỡng và Phong tục của chính mình.
Tỉ như Trung Vu tộc trong rừng rậm nguyên thủy thờ phụng Vu Thần, lại tỉ như Đằng Xà tộc lại thờ phụng Xà Thần.
Còn có rất nhiều bộ lạc như thế, tín ngưỡng bọn họ đều là hổ báo sài lang - những hung thú cường đại.
Nói đến Nam Cương, điều đầu tiên võ giả Vạn Thế Đại Lục nghĩ đến không phải tập quán cùng tín ngưỡng, mà chính là Độc Thuật, Cổ Thuật và Khống Thi Thuật.
Lấy các loại hung thú làm tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1652006/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.