Sau nửa canh giờ.
Võ đài một mảnh hỗn độn, bụi đất đá vụn bay loạn.
Long Chấn Vũ quỳ một chân trêи đất, một tay đỡ chiến kϊƈɦ vốn kim quang lóng lánh, giờ đã sớm ảm đạm, chỗ tay cầm chảy ra máu tươi, thuận theo cán kϊƈɦ chảy xuống.
"Đáp, đáp."
Máu tươi thẩm thấu vào đất bùn.
"Oa!"
Đột nhiên, Long Chấn Vũ phun ra một ngụm máu, sắc mặt đột nhiên tái nhợt. Bất quá, khóe miệng lại lộ vẻ mỉm cười.
Vẫn bại.
Bại tâm phục khẩu phục!
"Hô —— "
Vân Phi Dương thu lại Ma khí cuồng bạo, Hàn Thiên Kiếm tra vài vỏ, chầm chậm đi xuống đài, nhìn như nhẹ nhõm, nhưng tóc đen tán loạn, quần áo có vài chỗ tổn hại, rất chật vật.
Vì thắng Long Chấn Vũ mà vận dụng tu vi Ma đạo, nếu đơn thuần dựa vào kiếm đạo, khó có thể chiến thắng hắn, dù thi triển Nhất Kiếm Trảm Thương Khung vẫn bị một chiêu Chân Long Thổ Tức của đối phương phá.
Không hổ là hậu nhân Long tộc!
Chín tháng ngắn ngủi đã cường đại đến tình trạng này!
Nếu như mình không đi vào mảnh đất thí luyện gặp đủ loại cơ duyên đột phá đến Linh Hoàng, muốn chiến thắng Long Chấn Vũ sẽ vô cùng khó khăn.
- Vân Phi Dương!
Long Chấn Vũ gian nan chống đỡ thân thể, yếu ớt nói:
- Ngày sau tái chiến!
Vân Phi Dương ngừng chân, nói:
- Tùy thời phụng bồi.
Nói xong cũng không quay đầu lại mà rời đi.
Thực ra hắn cũng rất chờ mong người này sẽ mạnh đến mức nào, năm tháng về sau nếu có một đối thủ không ngừng trưởng thành như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1652004/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.