Chương trước
Chương sau
Trong đại sảnh phủ Thành chủ, hơn mười Vũ Hoàng ở hiện trường ẩn chứa Hoàng uy cực mạnh, bầu không khí bị đè nén đến cực độ.
Vân Phi Dương gọi ra chúng Hoàng khiến Long gia kiêng kị.
Muốn nói bi kịch nhất.
Phải là người đang chảy mồ hôi đầm đìa ngồi ở đầu dưới, Gia chủ Triệu gia - Triệu Ứng Đình, giờ phút này, hắn hận không thể nhấc tay quất mặt mình mấy cái.
Vốn không có thù hận gì với Vân Phi Dương.
Nhưng do con trai mình xuất ngoại du ngoạn kết bạn với con trai Chu Thiên Tề, sau khi trở về năn nỉ để mình giúp đỡ Chu Vũ Quận.
Vân Phi Dương tiến vào mảnh đất thí luyện chắc chắn phải chết, sau đó nhi tử ép rất gắt, Triệu Ứng Đình không thể không cung cấp một vài trang bị chất lượng tốt cho Chu Vũ Quận.
Nhưng.
Không nghĩ tới tiểu tử này trở về!
Càng không ngờ hiện tại đang ngồi đối diện mình, phía sau hắn đứng tám Ma Linh cường đại, dám khiêu chiến cùng với Long Hoàng!
Triệu Ứng Đình thật hối hận.
Nhưng việc đã đến nước này, hối hận vô dụng, nhất định phải đưa tiền tiêu tai, hắn đau lòng nói:
- Vân thành chủ, năm ngàn vạn lượng Hoàng Kim thực quá nhiều, Triệu gia ta không bỏ ra nổi.
- Không bỏ ra nổi?
Vân Phi Dương cười nói:
- Theo ta biết, quý gia tộc giúp đỡ Chu Vũ Quận 100 ngàn khải giáp tinh xảo cùng binh khí, vẻn vẹn ba ngày đã đưa đến tiền tuyến nha.
Triệu Ứng Đình yên lặng.
Long Hoàng giật mình.
Triệu gia vận chuyển trang bị binh khí vô cùng bí ẩn, thân là Thành chủ như hắn xém chút bị giấu, kẻ này lại biết rõ ràng!
Đông Lăng Quận quả thực có tình báo cực kỳ xuất sắc.
Độc Hạt và Vũ Thanh Vũ hai người ba năm qua thủy chung phát triển tình báo, bây giờ đã trải rộng toàn bộ Vạn Thế Đại Lục, vừa tìm hiểu tình báo vừa nghiêm chỉnh huấn luyện sát thủ, tin tức gì dò xét không ra?
- Triệu gia chủ.
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
- Bản thành chủ xem phân thượng Long Hoàng mới cùng ngươi tâm bình khí hòa ngồi xuống đây bàn luận. Cho nên, năm ngàn vạn lượng Hoàng Kim, một phân cũng không thể thiếu.
- Cái này…
Triệu Ứng Đình nhìn về phía Thành chủ nhà mình.
Long Hoàng nói:
- Vân thành chủ, 5000 vạn Hoàng Kim thực quá nhiều, xem như nể mặt bản Hoàng, có thể xuống thấp một chút hay không?
Để Thành chủ Thập Nhị Tinh thành ôn hòa nói chuyện như thế, quả thật vô cùng trâu bò.
- Tốt thôi.
Vân Phi Dương lên tiếng:
- Nể mặt Long Hoàng, lấy 4 ngàn 9 thôi.
Long Hoàng nghe vậy xém chút ngã cắm đầu xuống đất.
Lương Âm ngồi bên cạnh lập tức xạm mặt.
Ngươi, gia hỏa vô sỉ này thật hết nói, Lão Đại thập nhị tinh thành người ta đã mở miệng liền giảm một 100 vạn, thật nể tình ghê!
Long Hoàng siết chặt đầu quyền, nếu không phải có đám người Hạ Lan Phi ở hiện trường, chỉ sợ sớm đã bạo phát.
Vân Phi Dương thịt đau nói:
- Đây đã là phòng tuyến cuối cùng của ta.
Thật sự là quỷ keo kiệt.
Giảm được 100 vạn đã đau lòng thành dạng này!
Long Hoàng nói:
- Vân thành chủ, thế này vậy đi, Triệu gia chủ bồi ngươi 40 ngàn ngàn vạn, bản Hoàng quản giáo không đúng để nội thành gia tộc lấy mạnh hϊế͙p͙ yếu, ta lấy danh nghĩa Long gia bồi thường 500 vạn.
- Thành chủ!
Long gia Đại trưởng lão nhất thời không vui hô.
Tổ Long Thành có văn bản quy định rõ ràng, sự việc giữa các gia tộc, phủ Thành chủ sẽ không cưỡng chế quấy nhiễu, Triệu gia chính mình gây họa, vì sao lại để Long gia phụ giúp!
Long Hoàng phất phất tay, nhìn về phía Vân Phi Dương nói:
- Vân thành chủ, hài lòng chưa?
Vân Phi Dương trầm ngâm một hồi, nói:
- Long thành chủ đã nói như vậy, thì 4000 vạn thôi, 500 vạn kia miễn đi.
Tuy đau lòng.
Nhưng không thể làm thật chặt.
Nếu kiên trì tiếp thì chắc chắn gây cừu oán với Tổ Long Thành.
Cuồng thì cuồng, nhưng nên phân rõ tình thế, không não đi đắc tội người, kết quả cuối cùng chắc chả khác gì kiếp trước, bị người ta liên hợp trấn áp.
Cuối cùng, Vân Phi Dương nhượng bộ, giảm 1000 vạn, Triệu gia chỉ cần bồi thường 4000 vạn, con số này mặc dù lớn, nhưng Triệu Ứng Đình chỉ có thể cắn răng lấy ra.
- Cáo từ.
Sau khi nhận tiền, Vân Phi Dương muốn rời khỏi.
Trêи danh sách còn rất nhiều người, hắn còn muốn đi dạo các tòa thành khác đây.
Bất quá.
Vừa đi ra phủ Thành chủ đã thấy Long Chấn Vũ đứng ngoài đó, người này mỉm cười nói:
- Vân Phi Dương ngươi đã đến, vì sao không tái chiến một trận?
Từ khi thi đấu thiên tài kết thúc.
Vị đã từng đứng đầu Quán Quân Bảng bảng này vẫn luôn tiềm tu, nghe nói Vân Phi Dương đi vào Tổ Long Thành, lúc này phá quan mà ra, muốn cùng hắn đọ sức một phen.
- Có thể.
Vân Phi Dương sảng kɧօáϊ đồng ý.
Trêи võ đài.
Vân Phi Dương lần nữa tới đây, chín tháng trước, cũng ở chỗ này dùng thực lực chứng minh với thế nhân, mình là đệ nhất thiên tài.
Bây giờ.
Hắn lại lấy thân phận Nhất Phương Thành chủ Hùng Bá một phương lần nữa đứng ở đây, biến hóa nghiêng trời lệch đất này khiến người ta bất ngờ.
Vân Phi Dương cười nói:
- So thế nào?
"Xoát."
Long Chấn Vũ đưa tay, trêи hư không hiện ra một thanh chiến kϊƈɦ kim quang lóng lánh, hắn nắm thật chặt, bỗng nhiên vung vẩy, hình thành khí lưu lạnh lùng, nói:
- So binh khí!
- Ừm?
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày, chiến kϊƈɦ tên này tế ra thấu phát một cỗ Long Uy mãnh liệt, chí bảo Long tộc à?
Nghe đồn.
Sau khi triệt để thức tỉnh huyết mạch Long tộc, thể nội võ giả có thể hình thành không gian, bên trong đặt rất nhiều Long tộc chí bảo, chuôi chiến kϊƈɦ này hẳn như thế.
Xem ra người này đã triệt để giác tỉnh huyết mạch Long tộc, thực lực tăng tiến không ít.
- Thú vị!
Vân Phi Dương cười một tiếng, Linh Niệm khống chế, Hàn Thiên Kiếm xuất hiện, hắn đưa tay bắt lấy, bỗng nhiên co lại, kiếm quang xuất hiện, nhiệt độ xung quanh nháy mắt giảm xuống đến cực hạn.
- Vân Phi Dương!
Đột nhiên, trêи khán đài truyền đến tiếng gọi ầm ĩ:
- Cố lên!
Vân Phi Dương theo thanh âm nhìn lại thì thấy La Mục đang ngồi ở đó, ngạc nhiên hỏi:
- Tại sao ngươi lại ở chỗ này?
"Hắc hắc."
La Mục gãi đầu, nói:
- Đương nhiên là đến thăm nhạc phụ tương lai.
Nhạc phụ tương lai?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Hắn cũng không biết, khi mình tiến vào mảnh đất thí luyện, quan hệ giữa tiểu tử này và Long Chấn Hưng Nhã cực tốc tiến triển lên, sớm đã tổ chức lễ đính hôn.
- La Mục!
Nhưng vào lúc này, Long Chấn Hưng Nhã thở phì phì đi tới, nhìn hắn chằm chằm nói:
- Huynh phải đứng bên ca ca ta mới đúng!
- Đúng đúng.
La Mục bừng tỉnh đại ngộ, lúc này hô:
- Anh vợ, cố lên! Hung hăng ngược tiểu tử này một hồi đi!
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Long Chấn Vũ cũng im lặng.
- Tới đi.
Vân Phi Dương cười nói.
"Hô —— "
Long Chấn Vũ vung chiến kϊƈɦ lên, thuần linh lực bạo phát hình thành khí lưu cường thế bổ nhào tới Vân Phi Dương.
Một kϊƈɦ này.
Chí ít đạt tới ba ngàn trọng!
- Đột phá Vũ Hoàng?
Vân Phi Dương ngoài ý muốn, hắn vung Hàn Thiên Kiếm lên, kiếm quang lóe ra, trực tiếp chém vỡ khí lãng cũng lăng không mà lên, huy kiếm mà xuống, nói:
- Nhất Kiếm Trảm Thương Khung!
- Đệch?
La Mục trừng to mắt.
Tên này quá ác, vừa lên đã vận dụng thất phẩm kiếm kỹ của Tứ Hải Kiếm Đế!
"Vù vù —— "
Hàn Thiên Kiếm vung ra nháy mắt bộc phát Thất Luyện Kiếm Khí như sóng biển gào thét mang theo lực lượng không gì không phá tiến tới.
Trong con ngươi Long Chấn Vũ lóe ra chiến ý, hai tay nắm kϊƈɦ, quanh thân bộc phát ra thuần linh lực cường thế hóa thành một đầu cự Long gào thét quấn quanh trêи chiến kϊƈɦ.
Hắn bỗng nhiên vung ra, quát lớn.
- Chân Long Thổ Tức!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.