Vạn tên Ma Linh lấy tư thế quét ngang mạt sát toàn bộ hơn sáu vạn địch quân, tốc độ quá nhanh để binh lính Vân Tiêu Thành khϊế͙p͙ sợ không thôi.
Hạ Lan Phi lại có chút thất vọng.
Nguyên lai, binh lính nhân loại yếu ớt như vậy, đừng nói để tộc nhân Trà bộ lạc đã qua huấn luyện xuất thủ, tùy ý chọn một tiểu bộ lạc nào cũng có thể tuỳ tiện giải quyết bọn hắn.
- Bọn họ chỉ là tiểu tốt.
Vân Phi Dương nhìn vào sơn đạo có mười tên Vũ Vương đang lần lượt bay ra, cười nói:
- Những tên này mới là đối thủ chân chính.
- Ồ?
Hạ Lan Phi giương đôi mắt đẹp nhìn lại, nói:
- Những tên này bay được hẳn là cường giả Vũ Vương cấp trong lời của chàng?
- Không sai.
- Có muốn ta giải quyết hết chúng không?
- Không cần.
Vân Phi Dương khẽ động Linh Niệm gọi huynh đệ Tát Mạn ra, nói:
- Mấy con ruồi đang bay loạn trêи trời đó giao cho các ngươi.
- Tuân mệnh!
Tát Mạn và Tát Bỉ chầm chậm bay lên.
Vân Phi Dương cùng bọn hắn giao lưu bằng ngôn ngữ Ma Linh Tộc, bọn người Quan Trường Thắng nghe không hiểu, nhưng nhìn ra hai tên gia hỏa đang bay lên kia tuyệt đối là cường giả Vũ Vương!
Mà.
Hai người đối mặt mười tên?
"Hô —— "
Đột nhiên, hai cỗ khí tức âm u khủng bố cuốn tới để sắc mặt Quan Trường Thắng và binh lính đại biến, Ma khí bạo phát sẽ ảnh hưởng ở một mức độ nào đó đối với nhân loại.
"Oanh!"
Tiếng vang dập dờn bên ngoài Vân Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651988/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.