Đàn ông không dễ rơi lệ chỉ chưa đến chỗ thương tâm.
Diệp Nam Tu cùng đám Hắc Mao khóc ra nước mắt. Đương nhiên, đây không phải thương tâm mà vui đến phát khóc.
Phi Dương ca không chết!
Hắn còn sống!
Một khắc khi Vân Phi Dương tiến vào mảnh đất thí luyện tháng thứ ba, truyền tống trận đóng lại, gần như tất cả mọi người đã nhận định đệ nhất thiên tài Vạn Thế Đại Lục đã chết.
Trong 5 lần giao chiến trước, địch quân lấy việc Vân Phi Dương chết ra để đánh tan nội tâm của binh lính thủ thành.
Khi đó, rất nhiều binh sĩ dao động.
Theo thời gian trôi qua, đám người dần dần ý thức được, có lẽ Thành chủ đại nhân đã vẫn lạc.
Người bị dao động ngày càng nhiều.
Bất quá.
Diệp Nam Tu và bọn Hắc Mao thủy chung kiên trì niềm tin, bởi vì bọn họ tin tưởng có một ngày, Phi Dương ca sẽ xuất hiện trước mặt mình!
Vào hôm nay, tháng thứ chín từ khi Vân Phi Dương tiến vào mảnh đất thí luyện, hắn rốt cục xuất hiện.
Mà khí thế không kém Vũ Hoàng đứng phía trước để bọn hắn đột nhiên dâng lên một cảm giác an toàn trước đó chưa từng có.
Trở về.
Phi Dương ca quen thuộc, kiệt ngao bất thuần của họ!
Nghe tiếng khóc của bọn người Diệp Nam Tu, Vân Phi Dương nhíu mày, lãnh đạm hỏi:
- Bọn họ ăn hϊế͙p͙ các ngươi?
Ba người Diệp Nam Tu lau nước mắt, giận dữ hét:
- Đúng!
- Đúng!
Trêи cổng thành, mấy vạn binh lính cùng gầm thét.
Bọn họ bị liên minh các quận khi dễ chín tháng, trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651989/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.