Chương trước
Chương sau
Đan Vu bộ lạc gần Hạ Lan bộ lạc nhất, cũng là nơi nhận được tin tức Hạ Lan Phi muốn xưng Đế đầu tiên.
Đan Vu Linh Hoàng khôi ngô ngồi trêи chủ vị âm u cười nói:
- Nữ nhân Hạ Lan Phi này vậy mà muốn lập quốc xưng Đế, thật có dũng khí.
Lập quốc xưng Đế.
Rất nhiều Linh Hoàng đều có ý này.
Mấy ngàn năm lịch sử, không ít bộ lạc lớn mạnh cũng từng làm thế, nhưng bị các bộ lạc khác liên thủ công kϊƈɦ, cuối cùng hôi phi yên diệt.
Ma Linh Tộc không cho phép có người xưng Đế, nếu không sẽ bị các bộ lạc khác liên thủ chèn ép, trừ phi có chuẩn bị đối mặt với chuyện này.
Bây giờ.
Một nữ nhân mà muốn đổi xưng hộ Hạ Lan bộ lạc thành Hạ Lan quốc, còn tự xưng nữ Đế khiến Đan Vu Linh Hoàng cảm thấy buồn cười.
- Linh Hoàng!
Một lão giả đi tới, cung kính nói:
- Hạ Lan Phi không biết dùng thủ đoạn gì đã huỷ bỏ Trưởng lão đoàn, nắm giữ toàn bộ Hạ Lan bộ lạc.
- Ồ?
Đan Vu Linh Hoàng ngoài ý muốn hỏi:
- Còn có việc này?
Hắn một mực bế quan mới ra không bao lâu.
Trưởng lão đoàn Hạ Lan bộ lạc một mực trói buộc Hạ Lan Phi, Đan Vu Linh Hoàng có nghe thấy, không ngờ nữ nhân kia lại có năng lực giải quyết, khó trách dám lập quốc xưng Đế.
Tên lão giả kia tiếp tục nói:
- Theo thuộc hạ biết, Tế tự mới nhậm chức của Hạ Lan bộ lạc chính là đệ tử A Tu La đại nhân.
Đan Vu Linh Hoàng bỗng nhiên đứng dậy, trong ánh mắt lấp lóe vẻ chấn kinh:
- Thật chứ?
Lão giả đáp:
- Tế tự Hạ Lan bộ lạc, tu vi Linh Vương hậu kỳ mà nắm giữ Địa Hỏa và mô phỏng Luyện Hồn Chung của A Tu La đại nhân, thân phận không giả.
Trong ánh mắt Đan Vu Linh Hoàng hiện ra vẻ tham lam.
Địa Hỏa, mô phỏng Luyện Hồn Chung.
Hai thứ này, một là đỉnh phong thuộc tính, một là đỉnh phong chí bảo, nếu như mình có thể thu vào, tu luyện có chút thành tựu thì việc thống nhất Ma Linh Tộc lại có gì khó!
- Bản Hoàng đã hiểu.
Đan Vu Linh Hoàng cười lạnh nói:
- Hạ Lan Phi hẳn ỷ vào đệ tử A Tu La đại nhân mới dám lập quốc xưng Đế.
Hô Duyên bộ lạc, Tả Khâu bộ lạc, Tử Xa bộ lạc, Công Lương bộ lạc, tứ đại bộ lạc cũng cùng lúc biết được tin Hạ Lan Phi sẽ trong ngày Chúng Hoàng ước hẹn mà lập quốc xưng Đế.
Thái độ của Tứ đại Linh Hoàng y như Đan Vu Linh Hoàng, khịt mũi coi thường.
Một nữ nhân cũng dám tại thời điểm Chúng Hoàng ước hẹn tuyên bố lập quốc xưng đế, đây tuyệt đối là tìm đường chết.
Bọn họ đã quyết định sẽ nhằm vào Hạ Lan Phi, luận võ giữa các dũng sĩ đã không cần cử hành nữa.
Ngủ đại bộ lạc khi biết Hạ Lan Phi muốn lập quốc xưng Đế đều biểu đạt sự bất mãn, duy chỉ có Phá Đa bộ lạc là khác.
Trêи đại điện.
Tất cả trưởng lão mãnh liệt khiển trách cách làm của Hạ Lan Phi, nhưng ngồi trêи thượng vị - Phá Đa La lại ngồi xếp bằng, tay nhỏ đung đưa hai khỏa tiểu cầu.
Tại sao là tay nhỏ?
Bởi vì Phá Đa Linh Hoàng này tuổi tác chừng mười một mười hai, mặt tròn, mắt to, là một nam đồng vô cùng đáng yêu.
- Ai nha.
Phá Đa La tiếp hai khỏa cầu, âm thanh trẻ con ngây thơ vang lên.
- Hạ Lan tỷ tỷ muốn lập quốc xưng Đế, đây là một chuyện vui, bản Hoàng muốn đi chúc mừng.
Các Trưởng lão co giật khóe miệng.
- Linh Hoàng!
Đại trưởng lão Phá Đa bộ lạc, nói:
- Cử động lần này của Hạ Lan Phi sẽ khiến các bộ lạc khác bất mãn, nếu đi chúc mừng sẽ bị bọn họ nhằm vào.
- Thì tính sao?
Phá Đa La cười nói:
- Bản hoàng phải sợ bọn hắn à.
- Linh Hoàng
- Được rồi!
Phá Đa La nhảy xuống, chắp hai tay sau lưng, phảng phất như một tiểu đại nam nhân, nói:
- Bản Hoàng đã quyết định, các ngươi lui ra đi.
- Vâng!
Đám Trưởng lão bất đắc dĩ rời đi.
Sau khi bọn người ra khỏi đại điện, phá Đa La ném hai khỏa tiểu cầu lên cao, một bên chơi đùa, một bên nỉ non:
- Bố cục mấy ngàn năm có lẽ sẽ phát sinh biến hóa trong mấy ngày nữa.
- Hắn.
Phá Đa La tiếp được hai tiểu cầu, nhìn vào mặt cầu trong suốt dần dần hiện ra diện mạo Vân Phi Dương, nói:
- Là người ta đau khổ chờ đợi sao?
Thác Bạt bộ lạc.
Tin tức Hạ Lan Phi lập quốc xưng Đế, Thác Bạt Linh Hoàng đã biết, nhưng cũng không tỏ vẻ gì, Linh Hồn Nguyên Thần bị nữ nhân kia khống chế, hắn không có can đảm đi thảo phạt.
- Linh Hoàng!
Vào lúc này, một thủ hạ đi tới, nói:
- Hạ Lan Linh Hoàng đến bái phỏng!
Thác Bạt Linh Hoàng khẽ giật mình:
- Nàng tới đây làm gì?
Vân Phi Dương vẫn trong giáo đường, giờ đang ngồi trong trận pháp bao phủ gian phòng hấp thu bên Ma khí bàng bạc trong thân thể.
Đây đã là ngày thứ ba.
Kinh qua luyện hóa hấp thu không gián đoạn, năng lượng 30 Linh Vương đã được hắn luyện hóa bảy thành, tu vi cũng đạt đến Linh Vương đỉnh phong!
Cưỡng ép thu Ma khí của người khác quả thật nghịch thiên nhưng cũng là lãng phí to lớn, bởi vì thuộc tính trong quá trình hấp thu sẽ bị xói mòn số lượng lớn.
Bảy thành năng lượng của 30 Linh Vương, Vân Phi Dương hấp thu dung nhập vào Ma Hạch cũng chỉ có hai thành!
Nếu như không phải vội vã đột phá cảnh giới cao hơn, hắn sẽ không đi một bước này, dù sao, nếu khống chế 30 Linh Vương đó thì càng có lời hơn nếu so với việc chính mình hấp thu lãng phí.
- Còn thừa lại ba phần năng lượng.
Vân Phi Dương nói:
- Chắc có thể đột phá đến Linh Hoàng.
"Hô —— "
Hắn ổn định tâm thần, tiếp tục hấp thu.
Dần dần, Ma khí còn sót lại bị hấp thu hầu như không còn, chân chính trợ giúp cho hắn chỉ có một phần ba.
Cái này đã đủ.
Sau khi Vân Phi Dương hấp thu toàn bộ Ma khí, cảnh giới đã đạt đến đỉnh điểm, rốt cục có buông lỏng.
- Muốn đột phá!
Vân Phi Dương hưng phấn, đồng thời vững chắc tâm thần bành trướng Ma Hạch.
Đối với Ma Linh.
Linh Vương đột phá Linh Hoàng là đại sự cả một đời, là khiêu chiến lớn nhất, tâm thần sẽ bất định và khẩn trương.
Vân Phi Dương thì không có loại tâm tình phức tạp này, thậm chí cho rằng, tấn cấp thì phải thả lỏng, không thể cho mình có áp lực quá lớn.
Đạo lý này rất nhiều người đều hiểu.
Nhưng trong thiên hạ, có ai có tâm tính cường giả, trải qua vạn năm bị trấn áp như Vân Phi Dương đây.
"Vù vù —— "
Một khắc đồng hồ sau, quanh thân Vân Phi Dương hiện ra Ma khí bàng bạc, nháy mắt tràn ngập trận pháp, ma khí trong Ma Hạch cũng biến chất.
Lực lượng cường đại, dần dần hiện lên.
Cùng lúc đó.
Đan điền nhanh chóng ngưng tụ một đoàn hình cầu quỷ dị màu lam nhạt.
Đây là quá trình hình thành thuộc tính đặc thù khi bước vào Hoàng Cấp, gọi là không gian ngọn nguồn, một khi ngưng tụ thành, võ giả câu thông thì có thể hư không nhảy vọt.
Người nào càng mạnh.
Khoảng cách hư không nhảy vọt và số lần sẽ cao hơn!
Ước chừng qua một lát.
Hình cầu lam nhạt hóa thành một khỏa to bằng hạt gạo sang sáng, vững chắc bên trái Ma Hạch, không gian ngọn nguồn chính thức thành hình.
"Hưu!"
Vân Phi Dương mở mắt, quanh thân nhất thời hiện ra khí tức cuồng bạo, lộng hành quấy rối bốn phía, khiến cả gian phòng sụp đổ.
Cũng may, cỗ lực lượng cường đại này bị trận pháp ngăn cách, không thể hướng ra phía ngoài. Nếu không, toàn bộ giáo đường, thậm chí kiến trúc phương viên mấy chục dặm sẽ tan thành mây khói.
"Xoát!"
Vân Phi Dương lao ra từ đống phế tích, tóc đen phất phới dưới khí tràng cường đại, con ngươi toát lên vẻ sắc bén phảng phất như một tôn Hoàng giả để người ta nổi lòng tôn kính.
"Ba."
Hắn nắm chặt song quyền, nói:
- Không ngờ Ma đạo đến sau vượt trước, đầu tiên đột phá đến Linh Hoàng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.