Chương trước
Chương sau
Vân Phi Dương trọng sinh tại Vạn Thế Đại Lục đã sáu năm, cảnh giới chỉ là võ đạo trung kỳ, kiếm đạo hậu kỳ.
Nhưng.
Đi vào mảnh đất thí luyện tiếp xúc Ma đạo mới nửa năm, cảnh giới trước nhất đột phá đến Linh Hoàng.
Tốc độ thực nghịch thiên.
Có thể làm được điểm này bởi vì sau khi nhập ma, hình thành Ma khí có thể so với Thần lực, có thể hấp thu Ma Hạch của mấy chục Linh Vương.
"Hô —— "
Trong trận pháp, Vân Phi Dương vung một quyền, không gian hình thành gợn sóng dập dờn.
- Cũng không tệ lắm.
Hắn thu quyền, nói:
- Đơn thuần thân thể bạo phát đạt tới ba ngàn trọng.
Ma Linh vừa bước vào Linh Hoàng, không sử dụng Ma Kỹ, lực kình bạo phát khoảng hai ngàn năm trăm trọng, Vân Phi Dương cao hơn năm trăm trọng, cũng đã rất nghịch thiên.
Khi quyết đấu.
Chênh lệch năm trăm trọng lực kình cực kỳ trọng yếu.
Tại Vạn Thế Đại Lục, giai đoạn khởi đầu khi đạt đến Vũ Hoàng, cường độ khoảng hai ngàn trọng, khi gia tăng một ngàn trọng, sẽ vượt qua một cảnh giới.
Vũ Hoàng sơ kỳ, hai ngàn trọng.
Vũ Hoàng sơ kỳ đỉnh phong, ba ngàn trọng.
Vũ Hoàng trung kỳ sẽ đột phá đến 5000 trọng!
Vân Phi Dương sau khi đột phá bạo phát lực kình giống như Vũ Hoàng sơ kỳ đỉnh phong, phi thường khủng bố.
Đương nhiên.
Lực kình của Vũ Hoàng cường giả không phải cố định, cân nhắc đến vũ kỹ, vũ khí thậm chí cấm thuật tăng thêm, chiến đấu lực chân chính thì chỉ có lúc chiến đấu mới xác định được.
- Tiểu thế giới cũng đã mở rộng rồi.
Vân Phi Dương hơi suy nghĩ, dung nhập vào tiểu thế giới.
Quả nhiên.
Sau khi đột phá đến Linh Hoàng, diện tích tiểu thế giới đề bạt khủng bố, lúc trước chỉ bằng Thiết Cốt Thành, bây giờ mở rộng gấp năm lần!
"Chậc chậc."
Vân Phi Dương dung nhập giữa thiên địa, nhìn khu vực hoang vu, nói:
- Đột phá Linh Hoàng, diện tích gia tăng gần phân nửa Đông Lăng Quận.
Đây vẫn chỉ là Ma đạo.
Nếu như kiếm vũ hai đạo cũng đột phá đến Hoàng Cấp, rất có thể bằng diện tích Đông Lăng Quận. Đến lúc đó, dung nạp ngàn vạn sinh linh, cũng không thể cảm giác chen chúc.
Thế giới biến lớn, linh khí càng phân tán.
- Vẫn phải nhanh chóng tìm được Kim Mộc Thổ ba loại thuộc tính, dung nhập Ngũ Hành Chi Linh vào thế giới của mình mới được.
Vân Phi Dương nói thầm.
Thế giới không có Linh lực, chỉ có cho người ở, muốn tu luyện võ đạo thì không thể.
Trong tẩm cung.
Hạ Lan Phi trở về từ Thác Bạt bộ lạc, khi nàng thấy quanh thân Vân Phi Dương phát ra khí tức Hoàng giả, thần sắc ngốc trệ nói:
- Chàng đột phá?
Vài ngày trước.
Vẫn là Linh Vương hậu kỳ, bây giờ xuất quan lại đạt đến Linh Hoàng, tốc độ này thật khiến người ta khó tin.
"Xoát."
Vân Phi Dương kéo Hạ Lan Phi lại gần, nâng cằm nàng cười nói:
- Ta hiện tại chắc đã xứng với nàng rồi.
Hạ Lan Phi dán trong ngực hắn, sẵng giọng:
- Ta đã là ngươi của chàng, còn cái gì xứng hay không.
Lúc trước.
Hạ Lan Phi hi vọng mượn nhờ Vân Phi Dương giúp mình giải quyết Trưởng lão đoàn, phát sinh quan hệ chỉ là một thủ đoạn lung lạc.
Muốn nói cảm tình, nhiều nhất cũng chỉ có hảo cảm.
Bây giờ, tâm tính Hạ Lan Phi đã thay đổi, nhất là đêm chính biến đó khi nhìn lấy bóng lưng to lớn trước mặt, cảm nhận được cảm giác an toàn trước đó chưa từng có.
Mặc dù đạt đến Linh Hoàng cấp, nhưng chung quy vẫn là nữ nhân.
Trong thế giới tôn nam làm chủ, nàng cũng cần một nam nhân cường thế để dựa vào, Vân Phi Dương hiển nhiên đủ để đảm nhiệm.
- Ta muốn người nàng, cũng muốn tâm nàng.
Vân Phi Dương theo sát đi tới nói.
Hạ Lan Phi nhẹ nhàng ngẩng đầu, dán miệng vào lỗ tai hắn, thổ khí như lan nói:
- Chàng sợ ta làm ra chuyện có lỗi với chàng?
- Thật có chút sợ.
Vân Phi Dương nói:
- Nếu như giúp nàng nhất thống Ma Linh Tộc xong, rồi bị đá thì làm sao bây giờ.
Nếu như đổi lại Lâm Chỉ Khê hoặc Lương Âm, Vân Phi Dương tuyệt sẽ không nghi ngờ.
Nhưng nếu không chân chính chinh phục nữ nhân Ma Linh Tộc, ai biết người ta có phải xã giao vui vẻ hay không.
Hạ Lan Phi cười nói:
- Chàng lợi hại như vậy, ta làm sao bỏ được.
Vân Phi Dương nói:
- Lợi hại này chỉ phương diện nào?
Hạ Lan Phi chớp mắt đáp:
- Đều lợi hại.
Ngày thứ hai.
Ngày diễn ra chúng Hoàng ước hẹn!
Việc quan trọng lớn như thế lẽ ra sẽ rất náo nhiệt, nhưng trêи không Hạ Lan bộ lạc lại bộc lộ khí tức áp lực, bởi vì năm cường giả cấp Linh Hoàng đang treo giữa không trung.
Bọn họ tu vi bạo phát, trong ánh mắt lóe ra vẻ bất thiện.
Cái này không phải ước hẹn.
Nhìn trận thế này rõ ràng là đến đánh nhau.
Tộc nhân Hạ Lan bộ lạc hiện ra ánh mắt kiêng kị. Bất quá, khi bọn hắn nhìn thấy Linh Hoàng nhà mình từ cung điện bay ra, cảm giác khẩn trương tiêu tan không ít.
- Chư vị.
Hạ Lan Phi dừng tại khoảng không, nói:
- Đường xa mà đến, làm sao không tiến vào?
"Hừ."
Đan Vu Linh Hoàng thản nhiên nói:
- Hạ Lan Phi, lá gan nữ nhân ngươi không nhỏ nha, dám lập quốc xưng Đế.
Bọn người Hô Duyên Linh Hoàng nhao nhao cười lạnh, lần này bọn họ tới đây, không phải vì ước hẹn, mà lên án Hạ Lan Phi.
"Khanh khách."
Hạ Lan Phi cười nói:
- Hạ Lan Phi ta không chỉ muốn lập quốc, còn muốn nhất thống Ma Linh Tộc đây.
Dát.
Thần sắc ngũ đại Linh Hoàng ngốc trệ.
Nữ nhân này đổi bộ lạc thành quốc, tự mình xưng Đế cũng thôi đi, giờ còn muốn nhất thống Ma Linh Tộc!
"Ha ha ha!"
Công Lương Linh Hoàng cười to nói:
- Chư vị, bản Hoàng thấy Hạ Lan Phi bị điên cmnr!
- Nói khoác mà không biết ngượng!
Những Linh Hoàng khác khịt mũi coi thường.
- Hạ Lan Phi!
Đan Vu Linh Hoàng lạnh lùng nói:
- Chúng ta hôm nay tới đây không phải tham gia Chúng Hoàng ước hẹn, mà khuyên ngươi đừng nên ngông cuồng lập quốc, nếu không…
- Như thế nào?
Hạ Lan Phi thản nhiên nói.
"Hừ."
Đan Vu Linh Hoàng cúi đầu nhìn Thành Bang phía dưới, nói:
- Hạ Lan bộ lạc không cần thiết tồn tại nữa.
- Muốn diệt Hạ Lan Quốc của ta?
Hạ Lan Phi cười quyến rũ nói:
- Sợ rằng Đan Vu bộ lạc không năng lực này đâu.
- Thêm chúng ta nữa!
Công Lương Linh Hoàng cười lạnh nói, Hô Duyên Linh Hoàng lên tiếng:
- Hạ Lan Phi, lấy thực lực bộ lạc ngươi mặt đối với chúng ta, có năng lực chống lại sao?
- Đừng nói nhảm nữa.
Tử Xa Linh Hoàng lạnh lùng nói.
- Gặp nhau trêи chiến trường đi.
Ma Linh Tộc và Vạn Thế Đại Lục không khác gì nhiều, muốn chiếm đoạt hoặc tiêu diệt một bộ lạc nào thì, nhất định phải vận dụng quân đội đến chinh phục, đây là quy định do A Tu La lưu lại.
- Đi!
Ngũ đại Linh Hoàng muốn rời khỏi.
Bọn họ không có ý định tham gia Chúng Hoàng ước hẹn.
Mà về sau cũng không còn Chúng Hoàng ước hẹn nữa, mà là thất Hoàng ước hẹn.
- Chậm.
Đột nhiên, đằng sau vang lên âm thanh.
Ngũ đại Linh Hoàng chuẩn bị rời đi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam tử thể trạng suy nhược lập giữa không trung, khóe môi nhếch lên mỉm cười.
- Chư vị.
Vân Phi Dương nói:
- Hạ Lan Quốc ta hôm nay lập quốc, Linh Hoàng đại nhân đăng cơ xưng Đế, các ngươi cứ như vậy đi, thực quá không lễ phép.
- Đăng cơ xưng Đế?
Đan Vu Linh Hoàng cười ha hả.
Nhưng vào lúc này, tiếng cười im bặt mà dừng, bởi vì bầu trời đột nhiên tối ầm, trong lòng hắn hiện ra cảm giác không ổn, ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy một đầu chuông lớn ngang nhiên áp xuống.
"Hô —— "
Mô phỏng Luyện Hồn Chung từ trêи trời giáng xuống, bộc phát âm sát chi khí cường đại!
Tứ Hoàng khác thấy thế cũng đại biến!
"Ầm ầm!"
Cuối cùng, trong thời điểm bọn họ trợn mắt hốc mồm, Đan Vu Linh Hoàng bị trùm trêи mặt đất.
Toàn bộ quá trình chỉ qua vài giây!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.