Sáng sớm hôm sau.
Bọn người Tam trưởng lão dẫn sáu bảy vạn tộc nhân xông vào cung điện.
Đám Hạ Lan Hoài hôm qua tập kết ba trăm ngàn nhân mã, bọn họ đã sớm thu được tin tức, một mực xoắn xuýt có nên xuất binh trợ giúp Linh Hoàng.
Nói thật.
Nhân mã của ba trưởng lão cộng lại còn không nhiều bằng tộc nhân Hạ Lan Hoài, bọn họ cũng cố kỵ, chỉ có thể đi đi lại lại ở phủ đệ, cuối cùng quyết định án binh bất động.
Đánh đi.
Mặc kệ hết thảy.
Ai thắng thì mình quy hàng người đó.
Đây là điển hình của cỏ đầu tường, cũng là một loại hành động bất đắc dĩ, bởi vì bọn hắn không có tự tin đối kháng với đám Hạ Lan Hoài.
Mà bọn họ đoán.
Bọn người Đại trưởng lão bức thoái vị có lẽ sẽ để Hạ Lan Phi nhượng bộ, khôi phục chức Trưởng lão, mình tới lúc đó lại đứng ra nói đỡ vài câu là ổn thỏa hết thảy.
Nhưng.
Trời mới vừa sáng, cung điện truyền ra tin tức.
Hạ Lan Hoài và đại quân bị bắt!
Sau khi nhận được tin tức, đám người Tam trưởng lão ngây người.
Mấy chục Linh Vương, mấy chục vạn đại quân xâm nhập cung điện lại bị bắt hết, Linh Hoàng có năng lực lớn như thế.
Chấn kinh thì chấn kinh.
Bọn họ trước tiên xuất binh, đương nhiên là đứng bên Hạ Lan Phi. Cho nên giả vờ giả vịt mang theo mấy vạn người chạy đến.
Tam trưởng lão cùng Ngủ và Thập trưởng lão xông vào cung điện, đầu tiên nhìn thấy tộc nhân Hạ Lan Hoài bị một đám binh lính không rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651974/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.