Chương trước
Chương sau
Bên ngoài cung điện Hạ Lan bộ lạc.
Tát Mạn và Tát Bỉ dẫn đầu tộc nhân Trà bộ lạc ngang nhiên đánh vào, nhân số tuy chỉ có 50 ngàn, nhưng lại không ngừng ép lui 100 ngàn tộc nhân của Hạ Lan Hoài.
Từ khi Vân Phi Dương bố trí Trọng lực đại trận trong tiểu thế giới, tộc nhân Trà bộ lạc đều phân công từng nhóm người vào đó tu luyện.
Mới đầu, trận pháp chỉ có thể chứa mấy chục Ma Linh, cung cấp Ma khí chỉ hai canh giờ, bọn họ tăng trưởng tu vi rất chậm chạp.
Sau khi linh hồn Vân Phi Dương đột phá đến Thánh cấp đã bắt đầu tính toán làm cách nào để nhanh chóng bồi dưỡng nhóm Ma Linh này.
Cuối cùng quyết định tạm thời từ bỏ cung cấp Ma khí.
Bố trí trọng lực trận càng lớn trong bộ lạc, để bọn hắn chú trọng tu luyện thân thể, kϊƈɦ phát tiềm năng.
Năm đó vì bị giới hạn linh hồn lực, Vân Phi Dương chỉ có thể bố trí hai tòa, quy mô cũng không quá lớn.
Sau khi Linh hồn đột phá Thánh cấp, không chỉ bố trí ra ba tòa trọng lực trận, mà mỗi một cái đều có thể dung nạp ba ngàn người trở lên!
Như thế, tộc nhân Trà bộ lạc bắt đầu đại quy mô tiến vào Trọng lực trận, tiến hành tu luyện siêu cường độ áp bách.
Tuy nhiên không có Ma lực cung cấp, cảnh giới khó có thể đề bạt, nhưng dưới trọng lực áp bách, thân thể bọn họ không ngừng cường hóa, vẻn vẹn hai mươi ngày đã có biến hóa thoát thai hoán cốt.
Không khoa trương mà nói.
Tộc nhân Trà bộ lạc kinh qua cao áp tu luyện, cảnh giới tuy chỉ ở Linh Đồ nhưng lực lượng bạo phát đủ sánh ngang với Linh Sư!
100 ngàn Tộc nhân của Hạ Lan Hoài, bình quân thực lực đều đạt đến Linh Đồ đỉnh phong, nhìn qua rất có khí thế, nhưng so với đám quái vật được trọng lực huấn luyện thì thực không chịu nổi một kϊƈɦ.
Đừng nói một đánh hai.
Một đánh ba cũng không thành vấn đề!
Đây mới nói đến áp chế về lực kình.
Nói trang bị.
Khoáng thạch trong Mảnh đất Thí luyện rất thiếu, đừng nói hộ giáp vũ trang đầy đủ, ngay cả vũ khí ra dáng cũng không có.
Trái lại Trà bộ lạc, phân phối trang bị tuy không phải quá nhiều, nhưng đều do Ám Kim Thạch chế tạo!
"Vù vù —— "
Mấy trăm tộc nhân Trà bộ lạc xông vào hàng đầu cầm trường mâu chế tạo từ Ám Kim Thạch phảng phất như lợi kiếm không gì không phá đẩy lui Ma Linh địch nhân.
Đây là đơn phương nghiền ép.
Chỉ chốc lát, đại quân Trà bộ lạc 50 ngàn đã đánh tan tộc nhân Hạ Lan Hoài, cũng cuối cùng giết đến bên ngoài đại điện!
Trong điện.
Bọn người Hạ Lan Hoài ngu người.
Bọn họ chưa từng nghĩ đến bên ngoài lại đột nhiên xuất hiện một đại quân Ma Linh hung hãn như vậy, tộc nhân mình cũng như cỏ dại, mặc cho bọn hắn thu hoạch!
- Thấy không.
Vân Phi Dương đứng lên, ngạo nghễ nói:
- Đây là đội quân của ta, khi Đan Vu bộ lạc công tới, ta sẽ đi cầu ngươi? Quả thực buồn cười đến cực điểm!
Hạ Lan Hoài hãi nhiên.
Đám Ma Linh cường hãn bên ngoài kia là của tên này.
Sao chưa từng thấy?!
Bọn họ sẽ không nghĩ tới ngay hôm nay, Vân Phi Dương cố ý bố trí trận pháp ngăn cách mọi thứ bên ngoài cung điện để gọi tộc nhân Trà bộ lạc ra ngoài, sau đó ẩn tàng xung quanh.
Chỉ cần Hạ Lan Hoài dám tạo phản, vậy sẽ xuất binh trấn áp.
Muốn nói kinh hãi nhất vẫn là Hạ Lan Phi.
Trước đó khi nói đến chuyện Hale, Vân Phi Dương nói mình là Tù trưởng, có 50 ngàn tộc nhân, lúc ấy nàng cũng không để trong lòng.
Bây giờ gặp đám nhân mã này, thực lực từng người có thể so với Linh Sư mới biết tên này không nói láo, quả nhiên mạnh hơn nhiều so với tộc nhân Hạ Lan Hoài!
Vân Phi Dương cười hỏi.
- Hiện tại yên tâm rồi chứ?
Hạ Lan Phi đáp:
- Yên tâm rồi.
Có binh lính cường đại như thế trấn thủ Hale, tuyệt đối không có sơ hở.
"Ba."
Vân Phi Dương nắm chặt song quyền, nói:
- Tiếp theo cũng nên thu thập bọn người Trưởng lão tự cho mình siêu phàm này rồi.
- Ta tới cho.
Hạ Lan Phi muốn xuất thủ.
Trước kia nàng không dám động Hạ Lan Hoài, sợ thương tổn đến căn cơ Hạ Lan bộ lạc. Bây giờ thấy Vân Phi Dương có quân đoàn cường đại, hoàn toàn có thể thay thế tộc nhân của người kia.
Như vậy, đâu còn gì kiêng kị!
Đám Trưởng lão dám tạo phản cùng tộc nhân bọn hắn đã không còn quá cần thiết nữa!
- Không cần.
Vân Phi Dương nói:
- Để ta giải quyết bọn họ.
- Chàng được không?
Hạ Lan Phi nghi vấn.
Đối phương hơn ba mươi Linh Vương, đỉnh phong thì có hơn mười, hắn có thể đối phó?
- Đừng xem thường nam nhân của mình.
Vân Phi Dương đi từng bước xuống bậc thang, nhẹ nhàng ngẩng đầu chỉ Hạ Lan Hoài, lạnh lùng nói:
- Lão gia hỏa ngươi dĩ hạ phạm thượng, quả thật đại nghịch bất đạo, quỳ xuống cho ta!
"Hưu —— "
Quỳ xuống hai chữ vừa ra, hai đạo lưu quang xuất hiện đánh vào đầu gối Hạ Lan Hoài, thần sắc hắn đột nhiên dữ tợn, tiếp theo phù phù một tiếng quỳ trêи mặt đất.
Hạ Lan Phi có chút mộng.
Ma khí Vân Phi Dương đánh ra có tốc độ cực chậm.
Lẽ ra Hạ Lan Hoài - Linh Vương hậu kỳ có thể né tránh, sao lại như thế?
Hạ Lan Hoài cũng muốn động.
Nhưng thời điểm đang muốn né tránh, Ma khí quanh thân đột nhiên biến mất, mất đi liên hệ với Ma Hạch, cuối cùng trơ mắt bị lưu quang rất chậm kia đánh trúng.
"A!"
Hạ Lan Hoài quỳ trêи mặt đất, thống khổ kêu thảm.
- Giết tên này!
Nhị trưởng lão nổi giận gầm lên.
Mọi người muốn đồng loạt ra tay, binh lính bên ngoài đã bị đánh tan, việc đã đến nước này, bọn họ không còn đường lui, chỉ có thể đâm lao phải theo lao!
Nhưng.
Chẳng biết tại sao, bọn người không thể điều động Ma khí, đột nhiên mất đi liên hệ với Ma hạch trong cơ thể, tình huống giống như Hạ Lan Hoài.
- Chuyện gì xảy ra?
- Ta không thể câu thông Ma khí, tu vi bị áp chế!
Rất nhiều Linh Vương đỉnh phong hoảng sợ quát to, không thể câu thông Ma khí, thì không thể hình thành lực kình, không có gì khác biệt với Ma Linh phổ thông.
Hạ Lan Phi khẽ nhíu mày.
Nàng đã bắt được trong đại điện có ba động năng lượng kỳ quái nào đó đang bao phủ và thấm vào đám người.
- Chuyện gì xảy ra?
Hạ Lan Phi có chút mờ mịt.
Trêи thực tế, ngày hôm nay, Vân Phi Dương tùy tiện vẽ linh tinh trong đại điện thật ra là đang bố trí Phong Linh Trận.
Nói đúng hơn là Phong Ma Trận.
Sau khi được Vân Phi Dương cải tạo, nguyên lý giống như Phong Linh Trận, phong ấn Ma Hạch của Ma Linh, tu vi hoàn toàn không có.
Ma Linh dưới Linh Hoàng tiến vào trận, chỉ cần ma niệm khẽ động thì có thể để cho bọn hắn trở thành cừu non mặc người chém giết.
Đám cường giả Linh Vương cấp giờ phút này đã bị áp chế Ma Hạch, tu vi hoàn toàn không có, sinh tử bị Vân Phi Dương khống chế!
Cái này thật bi kịch.
"Ba!"
Tiếng bạt tay thanh thúy vang lên.
Vân Phi Dương vung tay đánh mặt mo của Nhị trưởng lão sưng tấy, răng rơi đầy đất.
Hắn thản nhiên nói:
- Giết ta, các ngươi có tư cách này sao?
Giọng điệu này, khí thế kia, quả nhiên phách lối.
Nhị trưởng lão bụm mặt, ánh mắt lóe ra vẻ phẫn nộ, càng nhiều là đắng chát.
Hạ Lan Hoài quỳ trêи mặt đất, chịu đựng thống khổ, mặt xám như tro, trưởng lão ở hiện trường cũng như thế.
Dưới cái nhìn của bọn họ.
Mang theo tộc nhân giết vào cung điện, có lẽ để cho Hạ Lan Phi thỏa hiệp, coi như không thoái vị, cũng sẽ khôi phục chức vị của bọn họ, kết quả xấu nhất cũng chỉ là lưỡng bại câu thương.
Kết quả.
Đại quân bị một quân đoàn đột nhiên xuất hiện đánh tan, mình lại bị áp chế cảnh giới, cuộc chính biến này, thua quá nhanh, thua quá triệt để!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.