Đêm khuya.
Mưa to như trút xuống.
Hạ Lan Phi ngồi trong cung điện lắng nghe tiếng mưa bên ngoài, hai đầu lông mày ngưng tụ vẻ đắng chát.
Mình dẫn Vân Phi Dương đến vốn hi vọng mượn nhờ hắn áp chế Trưởng lão đoàn.
Chưa từng nghĩ, chỉ hai mươi ngày ngắn ngủi sẽ diễn biến đến cục diện này, bọn người Đại trưởng lão ngưng tụ hơn 200 ngàn binh lực vây khốn cung điện, một đám cường giả từ đại điện đi tới.
Hiển nhiên, họ đang muốn bức thoái vị.
"Ai."
Hạ Lan Phi nói:
- Phụ hoàng, con nhầm rồi sao?
Nói thật.
Sự việc phát triển đến một bước này cũng không phải suy nghĩ của nàng, nàng không hy vọng phát sinh xung đột cùng Trưởng lão đoàn, bởi vì ai thắng ai thua đều là một tràng tai nạn đối với Hạ Lan bộ lạc.
Hạ Lan Phi nỉ non.
- Có lẽ ta thật không thích hợp làm Tù trưởng.
- Không sai.
Vân Phi Dương đi tới.
Hạ Lan Phi nhìn hắn, cười khổ:
- Chàng cũng cho rằng như vậy?
Vân Phi Dương ngồi bên cạnh nàng, nói:
- Muốn trở thành Vương giả hợp cách, nhất định phải có thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn mà không phải một mực nhường nhịn, điều này sẽ chỉ làm cấp dưới càng thềm lộng hành.
Hạ Lan Phi nói:
- Thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn sẽ có kết quả như hôm nay đây!
- Nàng muốn nắm quyền lợi thì một màn này thủy chung vẫn sẽ xuất hiện.
Vân Phi Dương nói:
- Dù sao, Trưởng lão đoàn đã có thành tựu, vô luận dùng thủ đoạn gì, chỉ cần liên lụy đến lợi ích bọn họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651972/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.