Phòng ngủ Hạ Lan Phi bố trí có chút cao nhã, không khí phiêu đãng mùi thơm say lòng người, Vân Phi Dương đi vào nhẹ nhàng ngửi một chút, nhìn nữ nhân tướng mạo tuyệt hảo trước mặt, nhất thời có chút lâng lâng.
- Ngươi vừa rồi biểu hiện không tệ.
Hạ Lan Phi ngồi xuống, cười vũ mị nói.
Vân Phi Dương cũng ngồi xuống, hắn dò xét chung quanh, hỏi:
- Gian phòng lớn thế này chỉ một mình cô ở?
- Không phải vậy chứ!?
Hạ Lan Phi cau mi.
Tên này hiện tại là người hầu của mình, chưa cho phép đã đặt ʍôиɠ ngồi xuống, thật không khách khí chút nào.
Vân Phi Dương nói:
- Cô là Tù trưởng Hạ Lan bộ lạc, quyền cao chức trọng, phải có rất nhiều nam nhân phục thị mới đúng chứ.
- Quyền cao chức trọng?
Hạ Lan Phi tự giễu.
- Tình huống vừa rồi ngươi cũng nhìn thấy, bản Hoàng trong bộ lạc này không có quyền quyết định chuyện gì cả.
Vân Phi Dương nói:
- Cho nên cô để ta đảm nhiệm Thánh nam tế tự cũng vì bồi dưỡng thế lực của mình chống lại Trưởng lão đoàn?
Hạ Lan Phi nói:
- Ngươi thật thông minh.
- Không sai.
Vân Phi Dương cười nói.
- Ta không có gì ưu điểm gì cả, chỉ có mỗi thông minh thôi, mà còn rất vui lòng trợ giúp mỹ nữ như cô.
Hạ Lan Phi cười nói:
- Linh Hồn Nguyên Thần ngươi bị ta khống chế, là người hầu của ta, trợ giúp chủ nhân không phải chuyện bình thường?
Vân Phi Dương hỏi lại.
- Cô thật cho rằng đó là Linh Hồn Nguyên Thần của ta?
Hạ Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651960/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.