Chương trước
Chương sau
Dung hợp mô phỏng Luyện Hồn Chung xong, trận pháp vỡ vụn, lực lượng áp chế vì thế biến mất.
Chuyện thứ nhất Thác Bạt Linh Hoàng làm sau khi đạt được tự do là tìm Vân Phi Dương gây phiền phức.
Nói đùa.
Một Địa Hỏa.
Một Pháp khí tam đẳng.
Hai thứ này đều là chí bảo cực kỳ hiếm thấy, đổi lại người nào cũng không thể tỉnh táo.
Thác Bạt Linh Hoàng cũng có chút kiêng kị Đại xà, nếu không sẽ không nói nhảm, đã sớm động thủ.
- Chủ động giao ra?
Vân Phi Dương cười lạnh nói:
- Ngươi cho rằng có thể à?
- Rất tốt!
Thác Bạt Linh Hoàng sát ý ngang dọc, một bước phóng ra, quyền đầu ngưng tụ lực kình ba ngàn trọng!
- Hô
Một quyền này vung ra, không gian vặn vẹo.
Vân Phi Dương quát to:
- Đại xà, bắt hắn trói lại để cho ta đánh!
Hiện tại hắn khẳng định đấu không lại Linh Hoàng, vừa đạt được một đầu tay chân có thể so với Linh Hoàng, tự nhiên phải dùng, thuận tiện kiến thức thực lực của rắn to thế nào.
- Xoát!
Đại xa kéo thân thể, ngăn tại trước người Vân Phi Dương, mở ra miệng rộng, phun ra độc dịch tanh hôi.
Lần này tốc độ phun ra độc dịch nhanh hơn lúc truy đuổi Vân Phi Dương nhiều, dù sao, lúc trước nó chỉ phụ trách dẫn người vào tuyệt cảnh.
Đối mặt Linh Hoàng thì phải đánh thật.
- Có độc?
Thần sắc Thác Bạt Linh Hoàng biến đổi, thu quyền lui gấp, độc dịch thoáng qua, phun lên thạch bích.
- Tê!
Tiếng hủ thực truyền đến.
Thác Bạt Linh Hoàng thấy thế, hít một hơi lãnh khí, độc dịch mạnh như vậy, vừa rồi nếu như không né, một khi dính dáng vào, sẽ rất phiền phức.
- Hô!
Nhưng vào lúc này, đại xà xông đến, nó cũng không có tiếp tục phun độc dịch, mà chính dùng đầu đụng tới.
- Bành!
Trong hạp cốc truyền đến tiếng vang.
Vách đá chung quanh bị lực kình bạo phát mạnh mẽ đánh vỡ, trận pháp thiên nhiên hình thành cũng mất đi hiệu lực.
- Xoát!
Đá vụn bay loạn khắp nơi, Vân Phi Dương bay đến không trung, cúi nhìn phía dưới, thấy một mảnh hỗn độn, thở dài:
- Hoàng Cấp ẩu đả, thanh thế quả nhiên mạnh mẽ.
- Oanh!
Trong hạp cốc núi đá vỡ nát, Thác Bạt Linh Hoàng bay ra, toàn thân bụi đất, bộ dáng có chút chật vật.
Vừa rồi, Đại xà đầu to công tới, tốc độ quá nhanh, hắn không cách nào né tránh, chỉ có thể ngạnh kháng, kết quả bị lực lượng mạnh mẽ chấn hai tay tê rần.
- Xoát!
Đại xà cũng bay ra.
Thân thể to lớn tung bay trêи không, lân giáp chiếu lấp lánh, nếu như trêи đầu cắm hai cái sừng, thì chẳng khác nào giao long.
- Đáng giận!
Thác Bạt Linh Hoàng giận không nhịn nổi.
Đơn giản hai lần đối chiêu, hắn đã biết thực lực Đại xà không kém mình, hắn muốn giết chết Vân Phi Dương rất khó.
- Uy.
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương cười nói:
- Ngươi không phải muốn giết ta à, đến đây đi!
Có một tay chân Linh Hoàng, tên này bắt đầu đắc chí.
- Hô!
Thác Bạt Linh Hoàng lần nữa bạo phát Ma khí khủng bố, hai mắt đỏ bừng giết qua.
Ma Linh Tộc chỉ một điểm không tốt đó chính là dễ dàng bị chọc giận.
- Đại xà, lên!
Vân Phi Dương hạ lệnh.
- Xoát!
Đại xà kéo thân thể to lớn đón đỡ Thác Bạt Linh Hoàng, một một đại xà và một Ma Linh đánh nhau.
Thực lực bọn hắn đều trêи ba ngàn trọng, mỗi lần giao phong sinh ra tiếng oanh minh to lớn, truyền ra mấy chục dặm.
Mà.
Mấy lần giao thủ.
Lực kình mạnh mẽ bạo phát sinh ra dư uy càng tác động đến bốn phía, trong khoảnh khắc, hạp cốc dài nhỏ sụp đổ mất đi phong mạo vốn có.
- Ta vẫn nên trốn xa một chút.
Vân Phi Dương lui về phía sau hơn mười dặm, cũng nói thầm:
- Lấy thực lực Đại xà ngạnh kháng Linh Hoàng hẳn không có vấn đề.
Làm thủ hộ trận thú A Tu La khâm điểm, Đại xà tuyệt đối là chủng loại cực hi hữu, thực lực khẳng định cực mạnh.
- Không được!
Thác Bạt Linh Hoàng càng đánh, càng ý thức được đánh với con rắn này ba ngày ba đêm cũng chưa chắc phân ra thắng bại.
Nhất định phải lách qua nó giết nhân loại Vân Phi Dương mới được!
- Hưu!
Thác Bạt Linh Hoàng bỗng nhiên lui lại, thừa dịp Đại xà còn chưa có công tới mà thi triển ra thuấn di.
- Ông!
Không gian vặn vẹo, thân thể của hắn đột nhiên biến mất.
Đại xà cả kinh hô.
- Thuấn di!
Làm thú loại, nhược điểm lớn nhất chính là không thể vận vũ kỹ cao thâm, không cách nào hình thành Linh Niệm, chỉ dựa vào mắt và cảm giác để xác định hành động của đối phương.
Sau khi Thác Bạt Linh Hoàng thi triển thuấn di, nó không cách nào khóa chặt mục tiêu.
- Không tốt!
Sắc mặt Vân Phi Dương đại biến lui nhanh.
Tên kia thi triển thuấn di, khẳng định muốn lách qua Đại xà tìm đến mình!
Quả nhiên là vậy.
Ngay trêи đường hắn chạy trốn, không gian nhất thời vặn vẹo, Thác Bạt Linh Hoàng còn chưa xuất hiện, đại thủ đã đập tới.
- Nhân loại, ngươi không thoát được!
- Hô
Khí tức cuồng bạo cuốn tới, lực kình đến bốn ngàn trọng!
Thực lực Thác Bạt Linh Hoàng đã đạt tới Linh Hoàng trung kỳ, bốn ngàn trọng là bạo phát mạnh nhất hắn có thể xuất ra, cường độ này đặt ở Vạn Thế Đại Lục có thể so với Vũ Hoàng Hậu kỳ!
Thác Bạt Linh Hoàng động sát tâm!
Muốn trực tiếp bóp nát Vân Phi Dương, bởi vì hắn thấy chỉ cần tên nhân loại này chết, Địa Hỏa và mô phỏng Luyện Hồn Chung sẽ xuất hiện dưới trạng thái vô chủ.
Thần sắc Vân Phi Dương đại biến, trong lòng hiện ra khí tức tử vong.
Lực lượng này một khi oanh trúng, lấy tu vi hắn hiện tại, hậu quả chỉ có một, thịt nát xương tan!
Đổi lại người khác.
Đối mặt cục diện hẳn phải chết này, khẳng định sẽ hoảng hốt.
Mặc dù Vân Phi Dương kinh hãi, nhưng nháy mắt tỉnh táo lại, Linh Niệm hắn khẽ động, tấm chắn nhỏ xuất hiện, thuẫn tường trong suốt hình thành!
Dưới tình huống không có Thần lực, thời khắc mấu chốt, vẫn phải dựa vào tấm thuẫn nhỏ này.
Nhưng trước đây không lâu, độc dịch Đại xà ăn mòn, thuẫn tường trong suốt cũng có chút chống đỡ không được, lúc này lại nghênh đón công kϊƈɦ bốn ngàn trọng, có thể sao?
Chống không nổi!
- Oanh!
Đại thủ Thác Bạt Linh Hoàng trực tiếp đánh vào trêи thuẫn tường, răng rắc một tiếng, kết giới phòng ngự nháy mắt vỡ nát.
Tấm chắn trong tay nhỏ trong tay Vân Phi Dương xuất hiện vài vết rách.
- Chết đi!
Thác Bạt Linh Hoàng đánh, lực kình vẫn cường thế vô cùng!
- Mẹ!
Vân Phi Dương chửi ầm lên.
Thời điểm này, hắn còn một loại phương pháp đào thoát khác.
Tiến vào tiểu thế giới của mình!
Nhưng.
Thác Bạt Linh Hoàng tỏa sát cơ, ma niệm bao phủ phiến khu vực này, một khi tiến vào tiểu thế giới, tiểu thế giới hóa thành một hạt cát chắc sẽ bị phát hiện, khẳng định sẽ nhận trùng kϊƈɦ.
Nếu như chống đỡ không được, tiểu thế giới sẽ bị lực kình tiêu diệt, đến lúc đó mình chết, cũng sẽ hại Lâm Chỉ Khê cùng mấy vạn Ma Linh bên trong!
Không thể lấy mạng sống nữ nhân của mình đánh bạc!
Vân Phi Dương từ bỏ cách này.
Lúc này, đại thủ Thác Bạt Linh Hoàng đã oanh tới, mà hắn chỉ có thể đối mặt một chưởng này, càng đối mặt càng ngửi được khí tức tử vong.
Trong tiểu thế giới.
Ngay một khắc Thác Bạt Linh Hoàng sắp đánh trúng Vân Phi Dương, Lâm Chỉ Khê ngồi bên trong đình viện nghỉ mát, sắc mặt trở nên tái nhợt, trái tim truyền đau đớn kịch liệt.
- Huynh ấy gặp nguy hiểm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.