Cánh tay phải Vân Phi Dương khôi phục như lúc ban đầu, thậm chí không còn sinh ra cảm giác chết lặng, có thể tự do hành động, điều này thật kỳ quái.
Thực.
Nói rất dài dòng.
Lương Âm giác tỉnh thần hồn, trong thân thể ẩn giấu một cỗ Thần lực yếu ớt, không kϊƈɦ phát Thần Cách cũng sẽ không xuất hiện.
Vừa rồi Vân Phi Dương bạo phát Thần lực sinh ra cộng minh cùng Thần Cách của nàng, cho nên thuận lợi kϊƈɦ phát, làm Thần Cách văn tuyến giác tỉnh, ngưng tụ thần lực tiềm phục trong cơ thể ra.
Khi nàng vùi mình vào ngực hắn, tâm tư toàn thân đặt trêи thân hắn, Thần lực bị tâm cảnh chủ nhân ảnh hưởng, bắt đầu chủ động vì liệu thương.
Nói đơn giản.
Đầu Thần Cách thứ nhất của Lương Âm giác tỉnh ra một tia Thần lực cũng không bạo phát ra ngoài, mà chỉ dùng để liệu thương.
Cánh tay phải của Vân Phi Dương không chỉ khôi phục như lúc ban đầu, mà còn không mang đến bất kỳ tác dụng phụ gì.
- Thần lực?
Lương Âm mờ mịt.
Vân Phi Dương nói:
- Về sau muội sẽ biết.
Hắn tạm thời không muốn giải thích cho Lương Âm, cũng không thể cho nàng biết, mình là người thừa kế Tâm Hỏa Chi Thần, thời gian còn quá sớm.
- Mệt quá!
Vân Phi Dương dựa lên vai Lương Âm, nói:
- Ôm ta trở về đi.
Thương thế tay phải tuy khỏi hẳn, ngũ tạng lục phủ cũng được Thần lực khôi phục, nhưng thể xác tinh thần rã rời lại không cách nào tiêu trừ, hắn giờ một chút khí lực cũng không có.
- Ừm!
Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651781/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.