Vân Phi Dương mạt sát tướng địch cùng đợt kỵ binh đầu tiên chỉ trong thời gian rất ngắn, sau khi hắn trở lại thành lâu, bọn người Từ Phàm mới lấy lại tinh thần.
Quá mạnh.
Mới nói mấy câu đã động thủ giết người!
Đối phương đến, chiến tranh đã không thể tránh, cho nên Vân Phi Dương không nói nhảm nhiều mà trực tiếp động thủ, hành động như thế càng cổ vũ sĩ khí.
Quả nhiên.
Khi lấy thực lực bá đạo của hắn giải quyết Địch Tướng cùng binh lính chỉ trong chốc lát, binh lính Đông Lăng Thành vốn còn có chút sợ hãi, nhưng lúc này trong con ngươi lóe ra nóng rực.
Hành quân tác chiến quan trọng nhất là sĩ khí.
Bất quá.
Bởi vậy mà chọc giận đại quân ba quận.
Nơi xa, địch quân dần dần tản ra, hơn hai mươi máy ném trọng hình xuất hiện trong tầm mắt.
- Máy ném Tinh hạch!
Sắc mặt Từ Phàm đại biến.
Vân Phi Dương khó hiểu nói:
- Thứ đồ gì?
Lâm Chỉ Khê nhíu mày, nói:
- Lấy tinh hạch hung thú làm đạn pháo bắn ra lực bạo phát không kém gì Vũ Tông phá hoại, được xưng chiến tranh lợi khí.
- Tinh hạch làm đạn pháo?
Linh Niệm Vân Phi Dương bao phủ, phát hiện chỗ lắp đạn máy ném, mấy tên lính để lên đạn pháo nặng nề, tinh hạch nằm trong hạch tâm!
- Chậc chậc.
Hắn cảm khái nói:
- Cầm tinh hạch làm đạn pháo, thật là đại thủ bút.
Tinh hạch phẩm chất thấp nhất, cũng giá trị vạn lượng, dùng làm đạn pháo quả thực đang đốt tiền mà.
Như thế cũng đủ để nhìn ra, đại quân ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651768/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.