Sau khi La Mục tự mình trắc thí.
Vân Phi Dương biết được uy lực Kinh Thiên Bạo Tạc Trận, nên bắt đầu bố trí số lượng lớn.
Nửa ngày trôi qua, bố trí mấy trăm cái trong chiến trường!
Đây là khái niệm gì?
Nói đúng hơn, đoạn đường từ cổng thành đến chiến trường, đi hai bước cũng có thể dẫm Kinh Thiên Bạo Tạc Trận.
Đám người trêи tường thành, có chút sợ hãi.
Bọn họ kiến thức uy lực Kinh Thiên Bạo Tạc Trận, có thể tưởng tượng, nếu như đại quân ba quận đột kϊƈɦ, đại lượng binh lính đạp lên trận sẽ phản ứng dây chuyền, lúc ấy sinh ra bạo tạc cỡ nào.
Bọn hắn đoán sai.
Tiêu Dao Hoàng nghiên cứu trận pháp không phải nghiên cứu thuốc nổ.
Kinh Thiên Bạo Tạc Trận, nhất định phải có người đạp lên mới có thể dẫn bạo, dù ngoại giới nổ lật trời, chỉ cần không lay được căn cơ trận pháp, cũng không bị liên luỵ.
Quan trọng hơn là.
Loại trận pháp này chỉ có tứ phẩm.
Khó trách, Vân Phi Dương một hơi bố trí ra mấy trăm cái vẫn còn tinh thần.
- Trở về.
Hắn xóa mồ hôi, cất bước đi về.
Bành
Đột nhiên, trêи chiến trường vang lên một tiếng vang thật lớn.
Bố trí trận pháp quá nhiều, Vân Phi Dương cũng quên nơi nào có Kinh Thiên Bạo Tạc Trận, kết quả không cẩn thận giẫm vào, bị tạc mặt mày xám xịt.
- Ha ha ha!
La Mục nằm sấp trước cửa thành, cười đến đau bụng.
Hôm sau.
Vân Phi Dương từ gian phòng đi ra, qua một đêm nghỉ ngơi, cả người tinh thần vô cùng phấn chấn.
Hắn đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651767/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.