Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Ngay thời khắc Lăng Sa La chấn kinh, bên ngoài da thịt loã lồ của Vân Phi Dương đột nhiên bài xuất từng sợi khói màu trắng, rồi lan tràn khắp thân thể hắn.
Rất nhanh.
Gian phòng đầy khói lượn lờ.
Mặt Vân Phi Dương dần dần giãn ra, thống khổ biến mất, chầm chậm mở mắt.
Lăng Sa La ngạc nhiên.
Nàng biết, tên này đã bài xuất toàn bộ độc tố.
Đáng giận!
Lăng Sa La nắm thật chặt đôi bàn tay trắng như phấn, nhưng trong lòng dâng lên cảm giác bất lực cùng thất bại.
Thân là hậu nhân Vu tộc tinh thông độc thuật, với tình huống tự đưa thân thử độc này, không thể độc chết hắn, chẳng lẽ số phận đã an bài đời này đều phải làm nữ nhân của hắn.
- A a!
Lăng Sa La nhanh điên.
Hô.
Vân Phi Dương thở một hơi dài nhẹ nhõm, chợt lắc đầu.
Độc Tâm Tán trong thân thể đã bị loại trừ, cũng không phải thuần linh lực xua tan, mà vì hắn thực sự không chịu nổi nữa sau cùng đành phải vận dụng Nghịch Thiên Quyết bức độc.
Lấy độc thí luyện, cũng phải có hạn độ, vạn nhất bị độc chết thật, khác nào trò cười.
Tuy thất bại.
Nhưng trãi qua lần lịch luyện này, độ phù hợp giữa linh hạch và linh lực đề cao không ít, nếu lịch luyện thêm mấy lần, chắc có thể hoàn mỹ dung hợp.
Nhiều thêm mấy lần?
Nếu như có người biết, khẳng định sẽ vô cùng chấn kinh.
Võ giả có rất nhiều phương thức tự ngược để đề cao tu vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651636/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.