Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Mặt trời mọc, đến mặt trời lặn.
Trong một ngày, Vân Phi Dương bị Bảo Lỵ đá bay vô số lần, ngã trên mặt đất vô số lần.
Toàn thân hắn phủ đầy bụi đất, mồ hôi hỗn tạp, giống như một người bùn.
La Mục và Vân Lịch cảm giác vô cùng thoải mái.
Hai gia hỏa bị Vân Phi Dương hành hạ vô cùng thảm, cho nên khi nhìn thấy hắn bị người đánh, tâm tình rất thoải mái.
Nhưng.
Chính loại phương thức không sử dụng Linh lực chỉ đơn thuần lấy thân thể ngạnh kháng này, làm thuần linh hạch và thuần linh lực không ngừng vận chuyển tại thể nội, độ phù hợp cũng đang nhanh chóng đề tăng.
Xoát.
Đột nhiên, Bảo Lỵ xuất hiện lần nữa.
Nắm tay nàng còn không công tới, Vân Phi Dương đã đưa tay chụp cổ tay nàng, cười nói:
- Lão sư, như vậy được rồi!
- Ách
Bảo Lỵ hoảng hốt.
Tên này bị đánh cả một ngày, lại còn có thể bắt được động tác của mình.
Quả nhiên, hắn chiến thắng Trương Hằng không phải dựa vào vận khí.
- Thả ra!
Bảo Lỵ lạnh lùng nói.
- Vâng!
Vân Phi Dương buông ra tay nàng.
Mục Oanh và Lâm Chỉ Khê chỉ là thiếu nữ mười tám tuổi, vẫn đang thời kỳ phát dục.
Bảo Lỵ khác biệt.
Nàng đã qua tuổi 20, hào hoa phong nhã.
Địa phương nên phát dục cũng đã phát dục tốt, da trắng nõn nà, sờ lên rất có xúc cảm, rất dễ chịu.
Xú lưu manh.
Mò tay nữ hài nhà người ta, tới mức có kinh nghiệm.
Vân Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651637/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.