Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn:
- ---------------------
Vân Phi Dương từ Địa Sơn Trấn đi tới Đông Lăng thành gần một năm.
Lúc đó tu vi hắn chỉ có Vũ Lực tam đoạn, bị Từ Phàm đánh một quyền chỉ có thể dùng độc báo thù.
Bây giờ.
Lần nữa nhìn thấy người này.
Vân Phi Dương không nói hai lời oanh tới một quyền, xem như dùng thực lực báo thù.
Hắn lui lại một bước, cười nói:
- Chúng ta hòa nhau.
- …
Từ Phàm xoa ngực, xém chút ngã quỵ.
Hòa cái cọng lông!
Năm đó ta đánh ngươi một quyền, nhưng bị ngươi độc cho chết đi sống lại, khi ấy ta tình nguyện bị ngươi đánh đập mấy quyền, cũng không nguyện ý bị hành hạ kiểu kia nhưng giờ ngươi lại đánh ta một quyền, ta không phải lỗ càng thêm lỗ.
Hô!
Từ Phàm hít thở sâu một hơi, nói:
- Ta đã an bài cho các ngươi chỗ ở.
Vân Phi Dương cười nói:
- Dẫn đường đi.
Xoát.
Từ Phàm vung tay lên, binh lính nhao nhao quay người, phía trước mở đường.
Cái này!
Cao Viễn Chúc và Bảo Lỵ có ngơ ngác.
Vân Phi Dương đột nhiên đánh phó tướng Hắc Long Quân một quyền, đối phương không những không tức giận mà ngược lại còn giống như rất khách khí.
Tình huống như thế nào đây?
Mọi người khó hiểu, nhưng vẫn bước theo sau.
Thực ra, Vân Phi Dương lấy thực lực cường đại của mình đánh ngã hơn hai mươi tên dòng chính Lâm gia, được Lâm Nhược Hiên coi trọng.
Trước khi lên đường, Lâm Nhược Hiên phái người truyền lời, mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651635/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.