Sau khi nghe thấy Ám Phi Hoa mạnh miệng nói bản thân đang mưu tínhtương lai của Thánh giáo và toàn nhân loại, Nhã Điển Na trợn trừng mắt,lộ ra vẻ không tin.
- Xem ra người bạn cùng phòng mới của chúng ta bị bệnh không nhẹ.
Nhã Điển Na tiến đến bên tai Lâm Phi, nói nhỏ.
- Nhìn người không nên nhìn vẻ bề ngoài. Cô nghĩ như vậy là sai rồi.Một khi Ám Phi Hoa có cơ hội, Thánh giáo của cô ta sẽ nhanh chóng pháttriển. Hiện tại cô ta chỉ thiếu một thời cơ mà thôi.
- Trongtương lai, quân Thánh giáo phản loạn sẽ phát triển với tốc độ vượt quasự tưởng tượng của cô. Tốt nhất cô nên tạo quan hệ tốt với cô ta, có thể thành người quan trọng, rất đặc biệt. Trước khi chưa thành công, rấtnhiều người cũng không coi trọng đâu.
Lâm Phi nói nhỏ với Nhã Điển Na bên cạnh.
Ám Phi Hoa không để ý đến Lâm Phi và Nhã Điển Na nhỏ giọng trò chuyện, thậm chí còn không thèm nhìn hai người.
Ánh mắt Ám Phi Hoa vẫn ngẩn ngơ nhìn lên trần nhà.
- Tôi mệt rồi. Vừa thôi miên viện trưởng đã tốn rất nhiều tinh thần của tôi. Tôi cần nghỉ ngơi.
- Nhã Điển Na, cô muốn ngủ cùng một giường với cô ta hay vẫn ngủ cùng giường với tôi đây?
Lâm Phi quay sang hỏi Nhã Điển Na bên cạnh.
- Anh thôi miên viện trưởng lúc nào? Sao tôi không biết. Tôi mới không ngủ cùng giường với các người ấy.
- Cậu và cô ta ngủ cùng một giường, một mình tôi ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3191707/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.