- Một tuần không phải quá dài, không vấn đề gì. Ám Phi Hoa một tuầnsau rời đi cũng được. Cô nói tôi nghe cách rời khỏi đây trước cho tôi an tâm đã.
Lâm Phi nói với Ám Phi Hoa.
- Cho anhbiết một bí mật của Thánh Giáo, thật ra, việc rời khỏi bệnh viện tâmthần hàng đầu Thiên Long Liên Bang với người ngoài rất khó, nhưng vớitôi lại cực kỳ dễ. Khi rảnh rỗi tôi đã “giáo dục tư tưởng” cho phần lớnbệnh nhân và bác sĩ ở đây để họ gia nhập Thánh Giáo. Hơn nữa, trước khitôi tới đây thì cả cái bệnh viện tâm thần này thực ra là sản nghiệpThánh Giáo đã ngấm ngầm thâm nhập từ mấy chục năm nay rồi. Trước khi tôi đến, hơn một phần năm nhân viên trong bệnh viện đã là người của ThánhGiáo rồi. Sau một thời gian tôi cảm hoá, số người của Thánh Giáo ở đâyđã chiếm hơn một phần ba. Nếu tính cả bệnh nhân nữa thì còn nhiều hơn.
Ám Phi Hoa vô cùng tự hào nói.
- Lão viện trưởng cũng là người của các cô sao?
Lâm Phi có phần kinh ngạc.
- Rất tiếc, lão già đó không phải. Lão không tán đồng với lý luận củatôi, lão cũng vẫn chưa biết bệnh viện này bị Thánh Giáo thâm nhập. Lãogià viện trưởng đó rất ngoan cố. Chính vì lão mà chúng ta gặp chút khókhăn khi rời khỏi đây. Cũng chính vì lão mà tôi mới phải chịu bị đối xửnhư bệnh nhân, phải sống trong phòng bệnh.
Nhưng tôi tinchắc, cho tôi thời gian là tôi sẽ cảm hoá được lão viện trưởng ngoan cốđó, khiến lão gia nhập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3191704/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.