Sau khi Lâm Phi đếm tới ba, ông viện trưởng mở to mắt, lớp sương mù chehai mắt đã bị tan ra. Hắn kinh ngạc nhìn về phía Lâm Phi.
-Lâm Phi, chúng tôi đã đánh giá thấp cậu. Không ngờ trong thời gian ngắnnhư vậy cậu lại có thể tạo ra một nhân cách thứ hai, khiến cho tinh thần chủ thể của tôi bị phân liệt.
- Cậu rất đặc biệt, rất đặc biệt. Đột nhiên tôi có cảm giác rằng cậu không phải là người của thế giới này.
Ông viện trưởng nói với Lâm Phi. Sau đó ông ta nhìn vào bà bác sĩ thần sắc đang khẩn trương ở phía sau.
- Viện trưởng, ông không sao chứ?
Bà bác sĩ vội vàng hỏi ông viện trưởng.
- Tôi rất tốt, thật lâu rồi không có cảm giác tốt như vậy. Lúc này tôicó cảm giác vô cùng thanh tỉnh. Tôi nghĩ tới rất nhiều việc, muốn đi xửlý một chút.
- Đi, chúng ta đi ra ngoài trước. Tôi muốn đikiểm tra tinh thần của mình một chút, thay đổi ý nghĩ của tôi thành hành động.
Ông viện trưởng nói xong liền kéo bà bác sĩ rời đi.
- Ông đi trước đi, tôi còn có vấn đề cần phải hỏi bệnh nhân Lâm Phi này một chút.
Bà bác sĩ nói với ông viện trưởng.
- Bà đừng giết Lâm Phi, hắn rất đặc biệt.
Sau khi ông viện trưởng nhỏ giọng dặn dò, liền quay người, mở cửa phòng đi ra ngoài.
Lúc này, trong phòng bệnh chỉ còn lại bà bác sĩ, Nhã Điển Na đang bị trói và hôn mê, và Lâm Phi cũng đang bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3191709/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.