Thương Úc nói có người bạn Parma đến Nam Dương, vừa hay chạm trán, nên tính để cô gặp mặt luôn.
Anh không nói gì, rủ mí mắt, ngay lúc cô nhận điện thoại thì cúi người, trầm giọng dặn dò: “Đi nhanh rồi quay lại.”
Không biết khéo hay không, Lê Quân đã nghe thấy.
Lê Quân nghi ngờ nói: “Cái gì mà đi nhanh rồi quay lại? Tiểu Tiếu, em muốn đi đâu?”
Lê Tiếu sâu kín liếc Thương Úc, rốt cuộc anh đã đút một tay vào túi, đi vào phòng nghỉ ngơi.
Cô thấy chắc chắn là anh cố ý.
Lê Tiếu mím môi thở dài, nói với Lê Quân: “Anh Cả, anh ra ngoài một lát đi.”
Không lâu sau, Lê Quân ngà ngà say, đứng bên ngoài phòng bao, thấy Lê Tiếu đi tới thì tiến lên đón cô: “Tiểu Tiếu, sao em ra ngoài lâu thế? Có phải đã gặp chuyện phiền phức gì không?”
Không thể trách anh cẩn thận như vậy. Vừa rồi trong bữa ăn, chân trước Lê Tiếu rời đi, chân sau Tiêu Diệp Nham cũng theo ra ngoài.
Ngại thân phận nên Lê Quân không thể thẳng thừng ngăn cản.
Mấy phút trước Tiêu Diệp Nham đã quay lại phòng bao, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Tiểu Tiếu đâu, Lê Quân lo lắng mới gọi điện hỏi thử.
Lúc này, Lê Tiếu nhàn nhạt lắc đầu, nhìn Lê Quân nồng mùi rượu, ngẫm nghĩ một lúc rồi nhỏ giọng chuyển lời: “Anh Cả, Diệp Uẩn chết rồi.”
“Sao...” cơ?
Lời nói của Lê Quân khựng lại bên môi, anh đã tỉnh rượu hơn nữa: “Chết... chết rồi?”
Lê Tiếu nhìn nét mặt kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467635/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.