Tiếp đó, lòng bàn tay ấm áp của anh từ sau lưng mò vào vạt áo, ngón tay ghì eo cô, trầm giọng kéo dài: “Hắn đẹp trai?” (1)
Lê Tiếu cứng người: “...”
Đầu ngón tay Thương Úc vuốt ve da thịt sau eo cô, cúi người, hơi thở mát lạnh phả bên tai Lê Tiếu: “Hử?”
Lê Tiếu ngửa đầu, kéo cổ tay anh ra, nghiêm túc nói:“Không hề, anh đẹp trai nhất.”
Thức thời dỗ dành, nghe qua thật khiến lòng người dễ chịu.
Anh thu bàn tay sau eo cô lại, bấu lên gáy cô nhẹ nhàng vuốt ve.
Bầu không khí yên ắng mấy giây, bỗng anh nói: “Còn nhớ cái đêm em ra tay ở quốc lộ ven sông không?”
Quốc lộ ven sông...
Lê Tiếu ngẫm nghĩ, nhướng mày: “Nhớ.”
Đêm đó cô chúc thọ ông ngoại, sau đó Lạc Vũ bị người ta ép dừng xe tập kích ở quốc lộ ven sông. Đó cũng là lần đầu tiên cô lộ thân thủ trước mặt Lạc Vũ.
Thương Úc nhếch môi: “Người bị em đã thương là thuộc hạ của Tiêu Diệp Nham.”
Mí mắt Lê Tiếu khẽ run, cô bỗng ngước mắt: “Vậy Thanh Vũ...”
Độ cong bên mép anh bỗng trở nên lạnh buốt: “Ừ, có liên quan đến hắn.”
Nói đúng là có liên quan đến gia tộc sau lưng hắn.
Nghe vậy, ngón tay Lê Tiếu hơi co lại, nhớ đến nguyên nhân - hậu quả Thanh Vũ bị hại chết, càng cảnh giác Tiêu Diệp Nham hơn.
“Vậy nên, hắn là đối đầu với anh?”
Chuyện Thanh Vũ bị đối thủ của Diễn Hoàng hại chết, cô từng nghe Lưu Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467634/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.