“Cái gì?” Lê Tiếu bỗng ngước mắt.
Phí Chí Hồng cắn răng, nói rõ nguyên nhân: “Pháp y chẩn đoán trúng độc trong đồ ăn, vừa rồi đưa đến bệnh viện đã tắt thở.”
Thật là khéo.
Ngày mai Diệp Uẩn sẽ dời đến cơ quan tư pháp tiếp nhận điều tra và xét xử về sau, mà anh Cả cũng vừa gặp mặt Diệp Uẩn.
Vẻ mặt Lê Tiếu nặng nề, ngón tay siết chặt điện thoại: “Việc này có ảnh hưởng đến ba nuôi không?”
Phí Chí Hồng nhấp ngụm trà: “Không biết nữa, mà có cũng chẳng sao, dù gì chẳng mấy năm nữa ba nuôi cũng về hưu. Giờ đội hình sự đã triển khai điều tra, kết quả nghiệm xác cụ thể còn phải chờ kết luận của pháp y.
Con không cần lo cho ba nuôi, dù gì lúc trước cô ta và anh Cả con cũng là người yêu, dành chút thời gian báo lại một tiếng với Lê Quân đi.”
Cúp điện thoại, đáy mắt Lê Tiếu giăng đầy sương giá.
Diệp Uẩn chết không có gì đáng tiếc, nhưng chết ở Cục Cảnh sát, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến ba nuôi.
Bao gồm anh Cả cô nữa.
Cho dù tìm được hung thủ, Cục Cảnh sát cũng gánh tai tiếng bất lực trong việc bảo vệ nghi phạm.
Trừ phi...
“Sao cô Lê lại ngẩn người một mình ở đây? Thức ăn không hợp khẩu vị sao?”
Giọng nói lạnh nhạt truyền đến từ sau lưng. Lê Tiếu không quay đầu lại mà dựa vào lưng ghế, cười nhạt đi thẳng vào vấn đề: “Phó Tổng Thư ký Tiêu thủ đoạn thật.”
Lúc cô đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467631/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.