🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dứt lời, Tiêu Diệp Nham thuận tiện liếc sau Lê Quân, trong mắt hiện ý cười nhạt: “Rất vui được gặp cô Lê.”

Rõ ràng Tiêu Diệp Nham nắm rõ thân phận của Lê Tiếu như lòng bàn tay.

Lê Tiếu nhìn thẳng vào đôi mắt phượng của hắn qua đầu vai Lê Quân, nhàn nhạt đáp lại: “Rất vui được gặp Phó Tổng Thư ký Tiêu.”

Cách nói Phó Tổng Thư ký vạch rõ thân phận thấp hơn một bậc của hắn trước mặt Lê Quân.

Đáy mắt mang ý cười nhạt của Tiêu Diệp Nham dần sâu thẳm, nét mặt vẫn lành lạnh ung dung.

Lê Quân nghe hắn nói vậy, vẫn có vẻ bài xích muốn từ chối.

Đúng ngay lúc này, điện thoại trong túi reo, anh lấy ra xem thử, là đồng nghiệp Ban Thư ký, cũng là Ủy viên Lưu đã đến nhà họ Lê sau khi xảy ra chuyện.

Quan trường không thể tùy ý như thương trường.

Rút dây đồng rừng.

Ủy viên Lưu giục anh mau đến. Suy cho cùng Tổng Thư ký được phản án, tiệc tối nay tuy nói là đón gió tẩy trần, nhưng quan trọng hơn là biểu lộ sự trung thành.

Lê Quân xảy ra chuyện, không ít người nhanh chóng phủi sạch quan hệ.

Nay anh được phục nguyên chức, đương nhiên đám người dựa thế sẽ tụ lại lần nữa.

Lê Quân từ chối không được, không có cách nào khác hơn ngoài đồng ý.

Anh cúp điện thoại, xoay người nhìn Lê Tiếu, nghiêm túc nói: “Tiểu Tiếu, em về nhà trước đi.”

“Nếu cô Lê cũng chưa dùng bữa, chỉ bằng cùng đi?” Tiêu Diệp Nham đút một tay vào túi quần, hòa nhã đề nghị với Lê Tiếu.

Lê Quân nhíu mày không vui, vừa tính nói gì đó, đã nghe Lê Tiếu nhàn nhạt đồng ý: “Được.”

Quả thật cô không yên tâm để mình anh Cả ngồi xe Tiêu Diệp Nham rời đi.

Huống hồ, hiếm khi tìm được cơ hội tiếp xúc khoảng cách gần với Tiêu Diệp Nham, cô phải xem thử người đàn ông trong dòng họ có thân phận Công tước ba truyền con nối này, trắng trợn sắp đặt mọi thứ rốt cuộc là

muốn điều gì.

“Tiểu Tiếu!” Lệ Quân khẽ gắt.

Lê Tiếu tự ý đi xuống bậc thang, thoải mái nói: “Đi thôi.”

Lê Quận: “...”

.

Sảnh tiệc riêng 108 Duyệt Phạm.

Đoàn người vào phòng bao từ lối đi riêng cho VIP.

Biện pháp an ninh nơi này rất nghiêm, quan lớn Nam Dương cả phòng, ngoài hành lang im ắng.

Lê Quân và Lê Tiếu đi phía trước, Tiêu Diệp Nham đi phía sau cách nửa bước, khóe môi nhếch lên nụ cười lành lạnh nhìn như rất ôn hòa.

Bảy tám người đang ngồi trong phòng bao.

Ba quan chức hôm đó đến nhà họ Lê đều ở đây, thêm mấy đồng nghiệp lạ mặt nữa.

Lê Tiếu ngồi xuống, mượn tư thế cúi đầu uống nước, ngầm quan sát vị trí chỗ ngồi trên bàn tiệc.

Bên trái bên phải hai vị Tổng Thư ký và Phó Tổng Thư ký là vị trí hai phe.

Ăn hơn nửa bữa, Lê Tiếu mất đi sự hứng thú.

Ngoại trừ những lời nịnh nọt bên tai, thứ còn lại chỉ là màn biểu diễn tỏ vẻ căm phẫn tột cùng, mắng Liễu Thành Phong và Trương Kha.

Lê Tiếu không có khẩu vị, khi buông chén đũa xuống, điện thoại trong túi bỗng vang lên.

Cô lấy ra xem thử, hơi bất ngờ.

Lê Tiếu nghiêng đầu báo lại Lê Quân, lẳng lặng đứng dậy ra khỏi phòng bao.

Hành lang vô cùng yên ắng, cô tìm phòng nghỉ ngơi không có ai, đẩy cửa đi đến sofa lưng cao ngồi xuống, gác chân, khuỷu tay dựa tay vịn nhận điện thoại: “Ba nuôi, sao thế?”

Người gọi điện là Phí Chí Hồng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.