🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Quan Minh Thần tiện tay lật trang ba, sắp xếp có sổ có ký tự, bên dưới còn có một đoạn giải thích.

Anh ta nhìn qua mấy lần, đôi mắt sáng rực ngẩng đầu lên: “Cô Lê, cái này tôi biết, đây là hệ nhị phân chuyển thành thập phân.”

Lê Tiếu nhướng mày, giọng dò xét: “Có thể tính nhẩm ra chứ?”

Quan Minh Thần mím môi, không dám nói bừa, khiêm tốn gãi đầu: “Tôi có thể thử xem.”

Lê Tiếu dựa vào lưng ghế, chậm rãi nhấc chân lên: “Ừ, vậy anh tính xem, nếu mã 11001 trong hệ nhị phân đổi thành hệ thập phân là bao nhiêu. Bắt đầu đi.”

Dù không biết cô muốn gì nhưng vì sự tín nhiệm đối với cô, Quan Minh Thần vẫn tính thử.

Phòng họp rất yên ắng, chỉ có tiếng ngón tay gõ nhịp trên bàn. Là hành động vô thức của Quan Minh Thần.

Một tay anh ta cầm tờ giấy, tay kia bốn ngón gõ nhẹ lên bàn không có tiết tấu.

Lê Tiếu không quấy rầy anh ta, kiên nhẫn chờ kết quả.

Chưa đến ba phút, trán Quan Minh Thần đã rịn mồ hôi, ngón tay chợt ngừng gõ, anh ta ngẩng đầu lên thấp thỏm nói ra con số: “25?”

Lê Tiếu bình thản nhìn Quan Minh Thần rồi nhếch môi: “Cũng không tệ.”

Dù tốc độ này quá chênh lệch với siêu trí tuệ, nhưng với Quan Minh Thần không được rèn luyện nên đã ưu tú lắm rồi.

Quan Minh Thần thấy Lê Tiếu mỉm cười thì tâm trạng căng thẳng lập tức thả lỏng.

Lê Tiếu nhìn vẻ mặt chất phác của anh ta, rõ ràng là một người đàn ông cường tráng, nhưng vì nhận được lời khẳng định nên toét miệng cười ngây ngô.

Cô bất đắc dĩ lắc đầu, trầm ngâm mấy giây rồi hỏi: “Anh không đến công trường làm việc, giờ có thu nhập gì khác không?”

Nụ cười trên mặt Quan Minh Thần cứng lại, anh ta lúng túng lắc đầu: “Tôi... tôi tính chờ em gái thí nghiệm thuốc xong, lại tìm công trường khác làm việc.”

Đầu óc anh ta đơn giản, lại không có văn hóa, ngoại trừ bán mạng làm việc ở công trường thì nơi khác cũng không cần đến anh ta.

Lê Tiếu nhếch môi, giọng rất nhỏ, chậm rãi nói: “Nếu tôi muốn sắp xếp anh tiếp nhận huấn luyện chuyên nghiệp, anh có đi không?”

Quan Minh Thần ngẩn người, thật không biết làm sao: “Tôi được không?”

“Sao lại không được?” Lê Tiếu nghiêng người về phía trước, chống khuỷu tay lên mép bàn, nhìn thẳng vào Quan Minh Thần tự ti, nói: “Tôi cần một nhân viên giỏi tính toán làm việc cho tôi, mà anh rất phù hợp. Nhưng

giỏi tính toán mà tôi cần không đơn giản chỉ là chơi đùa con số, mà là...”

Lê Tiếu thoáng ngừng, hất cằm với mấy tờ giấy trong tay Quan Minh Thần: “Cao thủ có thể nhanh chóng giải được các tài liệu mã hóa.”

Quan Minh Thần nhìn đống ký tự rườm rà trên giấy, ngón tay dần dùng sức hơn: “Tôi...”

Anh ta hơi do dự, Lê Tiếu cũng không muốn người khác khó xử: “Anh không cần vội trả lời tôi, có thể cầm mấy tờ giấy đó đi nghiên cứu. Nếu anh đồng ý, mỗi tháng tôi sẽ phát lương cho anh, là thù lao anh làm việc

cho tôi.”

Quan Minh Thần hốt hoảng nhìn Lê Tiếu, đầu óc chưa kịp phân tích.

Chưa bao giờ anh ta cảm thấy mình có ích như bây giờ.

Anh ta ra khỏi phòng họp như người mất hồn, nắm mấy tờ giấy trong tay, rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

Có phải anh em họ may mắn gặp được quý nhân rồi không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.