Ngay sau đó, tiếng súng lại vang lên, cô không dừng lại nữa, bắn liên tiếp từng phát đinh tai nhức óc.
Chưa đến nửa phút, Lê Tiếu đã bắn tám viên đạn.
Hạ Khê chẳng còn chút sức lực, hai chân run rẩy, mặt mày dính đầy vỏ cây vụn gỗ.
Cô ta há miệng, nhưng bị bao phủ bởi sợ hãi chết chóc nên không phát ra được thanh âm nào.
Tất cả đạn đều bắn vào vị trí cách đỉnh đầu cô ta hai tất vô cùng chuẩn xác.
Tiếng súng ngừng.
Mặt mày Hạ Khê trắng bệch, môi run rẩy, đuôi mắt hé mở, không kịp nhìn lâu, sau lưng lại đột ngột truyền đến một trận lay động kịch liệt.
Thân cây bị bắn xuyên qua, lảo đảo muốn ngã. Thấy nhánh cây nghiêng về phía trước, Lê Tiếu chậm rãi nhếch môi, bồi thêm một phát súng lên đỉnh thân cây.
Lực lực va chạm to lớn đánh lệch độ nghiêng của thân cây, phần thân cây trên đỉnh đầu Hạ Khê đổ ầm xuống đất.
Lưu Vân và Lạc Vũ phủi vụn gỗ trên đầu vai, quay đầu liếc cây lớn đổ xuống, bội phục Lê Tiếu sát đất.
Cách thức trừng phạt này hẳn có thể bức Hạ Khê nhớ cả đời.
Hai người họ nhanh chóng quay lại sau lưng Lê Tiếu và Thương Úc.
Mà Hạ Khê mất đi nơi chống đỡ, dựa lưng vào thân cây phía sau, run chân ngã trên cỏ.
Vẻ mặt cô ta hốt hoảng, ánh mắt rã rời, chật vật với vỏ cây và vụn gỗ, há miệng khóc lớn.
Cảm giác cổ họng bị bóp nghẹt hít thở không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467585/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.