Lúc này, Lê Tiếu nhàn nhạt liếc gương mặt không tình nguyện của Thương Lục, khéo léo từ chối ý tốt của Thương Tung Hải: “Bác trai, không cần anh ấy xin lỗi đâu, đã qua cả rồi.”
Thương Úc cũng vuốt ly trà, liếc Thương Lục: “Ừ, đúng là không cần, chị dâu nó không dễ giận như vậy.”
Thương Lục: “...”
Phải rồi, anh ta đã nhận ra mình là em trai nhặt được, Lê Tiếu mới là dâu ruột.
Không chỉ có anh Cả che chở, ông cụ trong nhà cũng thiên vị cổ trắng trợn.
Cả bữa ăn, Thương Lục lùa cơm không ngẩng đầu không liếc mắt. Không ở nổi trong cái nhà này nữa, cơm nước xong anh ta vội rời đi.
Buổi chiều, đoàn người Lê Tiếu và Thương Úc lên đường về biệt thự Piper.
Trước lúc chia tay, Thương Tung Hai đứng ở cửa nhà chính, nhìn hộp gấm trong tay Lê Tiếu, chần chừ mấy giây rồi đặt tay lên đầu vai cô: “Cháu gái, có rảnh thì thỉnh thoảng ghé chơi.”
Lê Tiếu đọc được vẻ không nỡ trong đáy mắt Thương Tung Hải, cười khẽ gật đầu, đồng ý với ông: “Vâng, bác trai.”
“Được rồi, về đi, về Nam Dương hỏi thăm ba mẹ cháu, một thời gian nữa bác rảnh sẽ đi thăm mấy đứa.”
Thoáng chốc, Lê Tiếu và Thương Úc cùng lên xe.
Thương Tung Hải nhìn xa xa dần, sâu kín thở dài: “Lão Tiêu, bí mật sắp xếp, nhập tên Lê Tiếu vào gia phả Thương thị. Nhớ làm cho cẩn thận, tránh tai mắt của Trưởng Lão Đường.”
Quản gia Tiêu giật mình, nhìn ra đầu đường xa xa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467577/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.