Anh Tư Vương Thừa Quân cùng quản gia khẽ thở phào khi nhìn thấy cô sau ba ngày cuối cùng chịu ăn cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng thực tế lại chứng minh cho họ thấy…
Chính là…
Vương Tuyết Băng vừa cho muỗng cháo vào miệng nhưng chưa kịp ném ra mùi vị gì đã đỏ mắt, buông luôn cả điện thoại trong tay xuống chạy thẳng vào nhà vệ sinh mà nôn ói.
Nhận thấy biểu hiện lạ của cô, Vương Thừa Quân nhíu mày, cầm điện thoại của mình lên, lại liếc mắt nhìn về phía quản gia nói khéo: " Dì đi theo con bé đi. "
" Dạ, Tứ thiếu gia. " Quản gia gật đầu, rất nhanh đã đuổi theo cô vào trong nhà vệ sinh.
Vương Thừa Quân nhìn thấy không còn ai ở bên cạnh, vì để an toàn, anh liền cầm điện thoại đi ra ban công để nói chuyện.
" Có phải cậu không dùng bảo hộ không? Hay là cậu đã tính trước mẹ Tô không đồng ý nên đã chọc thủng bao? "
Dù câu hỏi trách mắng của anh không đầu không đuôi, nhưng anh vẫn hiểu được nên rất thản nhiên gật đầu: " Đúng là không dùng bảo hộ, hơn nữa đêm đó là ngày nguy hiểm nên rất có thể trúng thưởng ngay. "
" Ý của cậu là…" Vương Thừa Quân to mắt nhìn anh, tức đến mức không thể nói thêm.
Triệu Hàn Dương tay cầm ly rượu, vẻ mặt hiện lên ý cười: " Đúng đó, chính xác là buổi tối hôm ở Bali trước khi cậu đến. "
Được lắm, cậu rất thâm sâu.
Ngày nguy hiểm cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/3489572/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.