Nghe nói đi đến Vương gia, cả bốn con chim ri đều phải đưa mắt nhìn nhau, không phải lão đại đã bị mẹ của chủ mẫu đuổi đi ngay trong đêm còn gì.
Hình như Vương phu nhân rất có thành kiến với Triệu gia nên bà đã ngăn cấm, mặc dù lão đại cũng họ Triệu nhưng lão đại hơn mười mấy năm nay không bước chân về Triệu gia, nên có thể thấy được lão đại rất có thành kiến với họ.
Cũng vào ba năm trước, khi ấy hôn lễ của chủ mẫu và cậu Hai Triệu Hàn Lâm thì lão đại mới đích thân ra mặc, sau đó hai năm nghe tin chủ mẫu ly hôn thì lão đại của họ đã tức tốc đến cục dân chính đón người.
Càng phải nói thêm, nếu không phải ba tháng trước, Triệu gia nói đến thăm chủ mẫu và lão đại thì họ thật sự không dám tin họ với lão đại là người một nhà đâu.
Sau hơn gần một tiếng, đoàn xe Dương Hoàng đã đi vào dãy núi để đến dinh thự Vương gia, cả bốn con chim ri đưa mắt nhìn nhau, khẽ nuốt nước bọt, không biết lần này lão đại nhà họ sẽ bị đối xử như thế nào nữa đây, chắc là thú vị lắm đây.
Không mất bao lâu, đoàn xe Dương Hoàng đã đỗ trước cổng dinh thự Vương gia, Hắc Ưng nhìn lão đại qua gương chiếu hậu, lên tiếng: " Lão đại, chúng ta đến Vương gia rồi ạ. "
Triệu Hàn Dương nghe vậy, đưa mắt nhìn cổng dinh thự, không lên tiếng liền rủ mắt cầm điện thoại, bấm số của ai đó, không đợi bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/3489573/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.