Ba ngày sau, sau ngày hôm đó, mặc dù ba Vương đồng ý cho anh và cô qua lại, nhưng riêng mỗi một người là không đồng ý.
Cũng đã ba ngày, Vương Tuyết Băng bị mẹ Tô bắt ở lại Vương gia, bốn anh em vừa nhìn thấy hành động của bà không chỉ bất lực, cái họ không ngờ rằng đó là mẹ Tô tự tay tống khứ Triệu Hàn Dương ra khỏi Vương gia ngay trong đêm hôm ấy.
Vương Tuyết Băng nhìn một màn trước mặt, cô đứng hình mất mấy giây, hoặc nói hơn là cô không ngờ mẹ Tô lại phản đối gay gắt đến thế.
Cũng tại thời điểm đó, cô như thể bị mẹ Tô bóp nát trái tim của mình, cô đưa mắt nhìn anh, nước mắt lưng tròng muốn lên tiếng nhưng không thể thốt nên lời.
Anh Tư Vương Thừa Quân là người đứng bên cạnh cũng như đã quan sát tâm tình của em gái,anh không ngờ mẹ Tô lại một lần nữa đã cướp đi sinh mạng của em gái anh, hay nói đúng hơn mẹ Tô là người thứ hai vì người đầu tiên là Triệu Hàn Dương.
Cũng trong ba ngày này, không một ai trong Vương gia có thể nghe thấy giọng nói, tiếng cười của cô dù là trước kia cô rất ít nói lạnh nhạt với tất cả mọi người, ít biểu lộ cảm xúc của mình.
Nhưng trong ba ngày này không ít thì nhiều người làm hay quản gia đều hỏi thử hôm nay cô muốn ăn gì để họ chuẩn bị họ mơ hồ nhận ra Vương Tuyết Băng không hề có bất kỳ phản ứng nào dù chỉ là một cử chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-vo-nho/3489571/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.