“Cậu là sư phụ của Thiếu Kiệt, vậy cũng là cùng thế hệ với tôi, tôi lớn hơn cậu vài tuổi, gọi cậu một tiếng Tiểu Diệp, cậu không ngại chứ?” Hoàng Phủ Đỉnh Thiên khẽ cười nói. Một tham mưu trưởng quân đội, cũng không có bao nhiêu giá đỡ, đối xử với mọi người lại hòa khí như vậy khiến cho lòng người cảm thấy rất hưởng thụ. Bất quá, trên người Hoàng Phủ Đỉnh Thiên vẫn không chút nào che giấu được loại khí chất quân nhân này. Mà ngay cả cách ngồi của ông ấy cũng là đoan đoan chánh chánh, không giống như Diệp Khiêm, ngồi giống như là dựa hoàn toàn vào ghế salon.
Hơi gật đầu cười, Diệp Khiêm không nói gì.
“Cậu cũng đừng gọi tôi là tham mưu trưởng nữa, trực tiếp gọi tôi là lão ca a, như vậy sẽ thân thiết một chút.” Hoàng Phủ Đỉnh Thiên nói, “Tôi từ chỗ Kình Thiên cũng biết được một số chuyện của cậu, nói thật, ngay từ đầu tôi thật sự lo lắng khi đem Thiếu Kiệt giao cho cậu, thế nhưng mà hiện tại tôi xem như triệt để yên tâm ah. Nếu như không có lời nói của cậu, thì tiểu tử này nói không chừng còn là một kẻ ăn chơi lêu lỏng không nên thân a. Hoàng Phủ gia tộc chúng tôi chỉ có một căn độc đinh là nó, tương lai của Hoàng Phủ gia tộc đều phải nhờ vào tiểu tử này chèo chống, nếu như nó bất tranh khí thì tôi quả thật là không có mặt mũi nào đi gặp liệt tổ liệt tông ở dưới cửu tuyền ah.”
Đang khi nói chuyện, Hoàng Phủ Thiếu Kiệt đã bưng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1963110/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.