Sáng sớm hôm sau, Diệp Khiêm cùng Diệp Hàn Lẫm liền chạy tới sân bay Nam Kinh, sau đó leo lên máy bay bay tới kinh đô.
Ước chừng là giữa trưa, máy bay đáp xuống sân bay kinh đô. Vừa ra sân bay, liền nhìn thấy một chiếc xe quân đội đậu ở đó chờ, một vị lão giả trông thấy Diệp Khiêm, ha ha cười cười, cuống quít đi lên nghênh đón.
Lúc ở sân bay Nam Kinh, Diệp Khiêm đã gọi điện thoại cho Hoàng Phủ Kình Thiên, đã đến địa bàn của người ta, nếu như Diệp Khiêm không tự mình bái kiến một chút, thì không khỏi có chút không quá hiền hậu a. Huống hồ, qua nhiều năm như vậy, Hoàng Phủ Kình Thiên đối với Diệp Khiêm cũng xem như là có chiếu cố, tuy hai người không thể xem nhau như là bằng hữu, nhưng giao tình cũng không tính là nông cạn, chỉ là do lập trường bất đồng mà thôi, khiến cho mối quan hệ của bọn họ trở nên rất vi diệu, vừa không phải là bằng hữu, cũng không phải là địch nhân.
Tuy Cục Quốc An không phải thuộc về quân đội nhưng trên xe lại treo giấy phép quân đội, đây cũng là vì muốn lúc làm việc thuận tiện một chút, cũng là một loại yểm hộ đối với thân phận của bọn họ.
“Đã lâu không gặp a, nghĩ như thế nào mà lại muốn đến thăm lão nhân này a?” Hoàng Phủ Kình Thiên ha ha vừa cười vừa nói.
Diệp Khiêm cười nhạt một tiếng, nói: “Tôi đây không phải nhớ ông, mà chỉ thuận đường nên tới thăm ông một chút mà thôi.”
“Thôi đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1963076/chuong-805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.