Đúng là biện pháp mà Khứ Ác đạo trưởng đưa ra thật sự có mấy phần hunghiểm, cho nên nếu như chưa đến mức quá bất đắc dĩ thì La Chẩn cũng không chuẩn bị áp dụng. Dù sao, từ ngày Phạm Trù bỏ đi tới nay cũng đã gầnmột tháng nhưng vẫn không thấy hắn lộ diện lần nào nữa. Có lẽ hắn đang ở trên Đỉnh Phiêu Miểu lặng lẽ chờ cho năm tháng trôi qua. Nếu có thểđược như thế tốt quá rồi, nàng cầu còn không được.
“Ân côngnương tử, Phạm Dĩnh đi Đỉnh Phiêu Miểu một chuyến để thăm dò một chúthành tung trước mắt của phụ thân, cũng là để tránh cho ngài suốt ngàyphải thấp tha thấp thỏm vì chuyện này.”
La Chẩn cõi lòng đầy cảm kích với phần dụng tâm này. Phạm Dĩnh cứ hễ mở miệng là đều dùng cáchgọi “ân công nương tử”, nhưng so ra thì mình nợ người ta nhiều hơn mớiphải chứ? Trước đây đã dốc sức giúp đỡ trong chuyện của Diêu Y Y, sau đó giúp lừa dối Tấn Vương, vừa mới đây, khi trận ôn dịch mới xảy ra thìbảo vệ và đưa gia quyến nhà mình rời xa khỏi chỗ này; cho đến lúc saunày lại gặp chuyện Chi Tâm bị giam, nàng ấy bôn ba khắp nơi, không tiếcđem thân dính vào nguy hiểm, thiếu chút nữa đưa cả tính mạng…
“Từng chuyện từng chuyện tình nghĩa sâu đậm đến thế không thể chỉ vì mộtchuyện của kiếp trước mà có thể một mực coi như không có Phạm Dĩnh,ngươi bảo trọng…”
“Không cần nhiều lời, kiếp trước ngài vì ta mà chết, kiếp này ta vì ngài mà bận rộn.” Phạm Dĩnh thản nhiên cười, chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-tuong-cong/2096490/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.