“Biểu ca, Y Vân biết biểu ca xưa nay không thích ăn thịt, đặc biệt vì biểu ca làm món Cà tím kho tàu(1),ca nếm thử đi!”
“Biểu ca, nếm thử món Tam tiên diện(2) này đi, Y Hồng tuy dùng tất cả đều lànguyên liệu chay, nhưng bảo đảm biểu ca có thể ăn thấy mùi thịt cá a.”
Lương Chi Hành nhíu mày, “Đều bày vẻ làm gì, ta muốn ăn, thì sẽ tự nhiên nếm thử. Các ngươi ngồi xuống dùng bữa đi.”
“Dạ, biểu ca.” Hai mỹ nhân ngoan ngoãn thuận theo như tiểu bạch thỏ, cùnglên tiếng trả lời, khóe mắt lại không quên ngắm gương mặt anh tuấn củanam tử, rõ ràng là nữ nhi hoài xuân, sinh tâm rồi.
Tình cảnhnày, khiến cho La Chẩn ngồi đối diện dùng bữa mà đáy lòng cười đến thấtđiên bát đảo, trên mặt vẫn bình thản chịu đựng gian khổ, môi anh đàochậm rãi nhai nuốt các món tướng công gắp đến cho mình, tay mềm cầm thìa đút cho tiểu oa nhi trong ngực đang đợi ăn.
Hai vị này, vừanghe tin Chi Hành trở về là lập tức tới thăm đấy. Vợ chồng Lương Nhị lão gia từ lúc tha hương trốn nợ, trở về đã thấy không nhà không cửa, liềnsống nhờ nhà mẹ đẻ của Nhị phu nhân.
Đoạn thời gian trước, Lương gia gặp phải đại biến cố, mọi người tất nhiên là tránh càng xa, sợ bịdính nửa điểm can hệ. Nay gió yên sóng lặng, Chi Tâm theo chỉ thị củaHoàng gia, từ yêu nhân biến thành tiên nhân, Lương gia lại cùng Hoànggia đi lại thân cận, tất nhiên là tình hình đại biến rồi. Không nói tớibuôn bán thịnh vượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-tuong-cong/2096489/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.