Phạm Trù chợt gào to: “Nói, vì sao mẹ ngươi lại nói như vậy?!”
“Mẹ, mẹ… Mẹ nhìn thấy… cha cùng nữ nhân khác ở Mai Khê…”
Cái gì? Trong nháy mắt, mặt Phạm Trù không còn một tia huyết sắc. Trân nhi nàng… Nàng thế nhưng đã nhìn thấy? Nàng…
Trước kia, hắn đánh chết cái nết không chừa, nhiều lần chọc cho Trân nhi vừakhóc vừa quay về tộc. Nước mắt của Trân nhi cũng đã đả động làm hắnthương yêu Trân nhi hơn, vì thế cuối cùng có một ngày quyết định đoạntuyệt tất cả nợ phong lưu, chuyên tâm đối đãi ái thê.
Mà hôm đó, Hồng Hồ dính dây dưa nhất tìm đến, mặc dù hắn trưng ra mắt lạnh lờituyệt, hay là hạ giọng dùng lời hay ý đẹp khuyên nhủ cũng không cắt được kẻ dây dưa kia, cho đến khi phải đáp ứng có một đêm hoan ái cuối cùngvới Hồng Hồ. Cho đến sau đó hắn mới phát giác nơi đang vui vẻ chính lànới hắn bắt đầu quen biết với thê tử. Mắt thấy Hồng Hồ đắc ý cười quyếnrũ, dưới cơn nóng giận hắn ra tay đả thương ả ta, đúng lúc này, thanh âm thảm thiết của thê tử từ trên không trung truyền đến…
Có lẽTrân nhi tận mắt thấy tình cảnh kia, cho nên nàng từ đau lòng đã chuyểnthành tâm như tro tàn, một lòng muốn chết? Thân thể tàn phá nên hồnphách cũng xuất khỏi thân thể mà bay tứ tán, thế nhưng sau khi thân thểhồi phục tốt rồi mà hồn phách cũng không quay về? Gặp quỷ sai thu hồncũng chịu trói, uống canh Mạnh bà, nuốt Thu Tiên thảo, lập lời thề nặng, tất cả bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-tuong-cong/2096491/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.