*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi không biết Vương mập và Lục Tư Nặc đã làm cách nào để liên hệ với Hứa Viễn Sơn, lại nói thế nào với ông về buổi lễ tưởng niệm vớ vẩn này. Bởi vì ban đầu khi nghe việc Lục Tư Nặc muốn làm lễ tưởng niệm, tôi chỉ cho là cô muốn làm Chu Minh Khải khó chịu tại buổi họp lớp thôi.
Không ngờ rằng, cô sẽ thật sự tổ chức.
Địa điểm là một nhà hàng không lớn lắm. Vì mục đích buổi lễ, Vương mập trực tiếp bao cả nhà hàng. Dọc hai bên đường vào đại sảnh có rất nhiều hoa hướng dương. Di ảnh của tôi thì được phóng lớn gấp đôi và đặt ở trung tâm.
Tôi theo chân Hứa Viễn Sơn đi vào. Như là sợ ai đó không biết nên trước cửa nhà hàng có dựng một tấm bảng hiệu, phía trên dùng phấn viết: Lễ tưởng niệm của Hứa Gia Dương tiên sinh bắt đầu từ nơi này. Còn có một mũi tên.
Tôi biết Vương mập và Lục Tư Nặc cũng không phải là người nhiều chuyện, xưa nay không làm gì khác thường. Việc cử hành lễ tưởng niệm cho Hứa Gia Dương, có lẽ là chuyện khó tin nhất đời này mà cậu và cô ấy làm ra.
Hứa Viễn Sơn mặc áo khoác đen và đội mũ xám. Ông bước rất chậm, khi bắt gặp tấm bảng hiệu trước cửa nhà hàng thì dừng bước. Tôi không biết tâm tình của ông bây giờ là gì. Với vai trò người trong cuộc, tôi thấy có chút mất mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-tinh-nham-chan-nhat/1321011/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.