Vân Khúc Hoa hoảng sợ, lập tức rút tay lại, thầm mắng Lam Nhã Tình đúng là yêu nghiệt dụ dỗ mình mà.Nàng bối rối, sao mình lại sờ cô ta nhỉ, mà eo tốt như vậy sờ một chút nào có mất miến thịt, liền biện minh cho hành động của mình "Cô đừng hiểu lầm, ngay hông cô có vết bầm nên tôi xoa giúp cô thôi!" Nói xong, nàng cài lại áo cho cô. 
Mãi vẫn không thấy Lam Nhã Tình có phản ứng hay lên tiếng, nàng ngẩng đầu, thấy Lam Nhã Tình sắc mặt vô cùng đỏ, lo lắng nghĩ là cô phát sốt lập tức sờ trán, may mắn là không có. Lúc này, hai người bốn mắt nhìn nhau, ai cũng cảm thấy đối phương thật xinh đẹp. 
"E hèm!! Vú chợt nhớ là còn thứ chưa mua. Các con cứ tiếp tục." Tiếng cửa mở chưa được bao lâu nay lập tức liền đóng lại. Mà tay Vân Khúc Hoa vừa vặn đang đặt ngay khuy áo thứ hai của Lam Nhã Tình vẫn chưa kịp cài lại. Nàng đen mặt, biết người nãy vừa vào là ai và cũng biết là bà ta nghĩ gì. 
Lam Nhã Tình mím môi, nén cười nhìn Vân Khúc Hoa mặt mày nhăn nhó. "Được rồi, vết thương tôi không sao, cám ơn em!" 
Vân Khúc Hoa hừ lạnh, tay nhanh chóng mặc lại áo cho Lam Nhã Tình, chợt nhớ ra là cô ấy chưa ăn gì, liền mắng chính mình sơ suất, thương tích trên người như vậy cần phải được chăm sóc tốt mới nhanh hồi phục "Cháo nguội rồi để tôi hâm lại, cô chờ một tí!" 
Nhìn bóng lưng của Vân Khúc Hoa,Lam Nhã Tình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-tinh-si-than/2983714/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.