Hoàng hôn rất nhanh buông xuống, Vú Ngô cũng đã trở lại bên cạnh chăm sóc cô. Người vú này đã theo cô từ khi cô còn nhỏ, nay vú tuy đã ngoài 50 nhưng sức khỏe vô cùng tốt, mọi việc trong nhà một tay vú chủ quản lo xếp ổn thỏa. Với các người hầu trong nhà bà ấy vô cùng nghiêm khắc, còn với ba mẹ và anh trai bà đều một lòng tôn kính nhưng có phần hơi xa cách. Duy nhất chỉ có cô là bà luôn cưng chiều hết mực, luôn thật lòng quan tâm và không bao giờ ngừng trêu chọc cô, như lúc này đây.
"Nhã Tình con nói xem, tiểu cô nương kia vừa mới đến thăm con thật xinh đẹp! Hai con quen nhau khi nào, sao không nói vú nghe là con có một cô bạn gái tốt như thế. Về diện mạo có diện mạo, khí chất có khí chất, gia thế có gia thế nha! Chậc chậc chả trách con cam tâm tình nguyện bị áp."
"Vú à! Con với nàng ấy chỉ là bạn bè!"
"Ồ!! Bạn bè..."
"Nhã Tình!! Tớ đem tới món cậu thích nhất nè!"
Phù, cuối cùng cũng có cứu tinh tới, Lam Nhã Tình ngoắc ngoắc ngón tay ý bảo Hạ Du mau đến chỗ cô. Vú Ngô oai oán liếc mắt nhìn Hạ Du thật không có tiền đồ, nhìn xem Nhã Tình mới vừa ngoắc một cái là hai mắt lập tức sáng lên, chỉ thiếu chút còn có cái đuôi vẫy vẫy phía sau nữa mà thôi. Trợ lý Hạ Du gật đầu với vú Ngô một cái cũng không để ý đến ánh mắt của bà liền đem cả túi đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-tinh-si-than/2983712/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.