Sau lần không hẹn mà gặp ở tiệm thuốc ngày hôm đó, tôi và Minh nói chuyện khá nhiều, tôi kể cho nó về quá khứ sống không ai biết của mình, nó thì chẳng có gì để kể hết, rảnh hôm nào đều nhắn tin nói chuyện phiếm với tôi, dần dần hai đứa thân nhau lúc nào không hay
Nhưng vẫn có một điều làm tôi thắc mắc điên người, Minh nó chẳng quan tâm thông tin gì tôi đề cập về Hoa hết, nó lảng tránh câu hỏi của tôi rồi đánh lạc sang chuyện khác, không biết đã dùng chiêu này với bao nhiêu em, Minh chuyển chủ đề mượt như sunsilk, tự nhiên thấy nó giống mấy thằng trapboy lừa tình gái quá...
Sắp tới lớp tôi phải chuẩn bị một tiết mục văn nghệ biểu diễn vào hai sáu tháng ba-ngày thành lập đoàn
Lớp trưởng Lâm đứng khoanh tay trên bục giảng, ánh mắt thăm dò phán xét từ đầu đến cuối lớp
- "trước tiên lấy tinh thần tự nguyện! Anh nào muốn tham gia vào đội văn nghệ để biểu diễn cho hai sáu tháng ba sắp tới"
Cả lớp tôi im thin thít không ai hé răng nửa lời, chúng nó là đang không muốn tham gia mấy cái hoạt động nhàm chán của trường, mỗi lần đến hai sáu tháng ba hay hai mươi tháng mười một, Thằng Lâm lại là đứa bị lôi cổ ra chịu trận, mọi trách nhiệm phân chia, sắp xếp cô Thư cứ đổ hết lên đầu nó, chỉ ngu một cái, Thằng Lâm chẳng bao giờ chọn được lớp phó văn nghệ, bởi có ai ứng tuyển đâu
Năm trước chúng tôi có cái Duyên đứng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-nang/2817341/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.