chúng tôi đã bên nhau gần như suốt những năm lớp 11, chúng tôi đã từng chẳng giấu nhau chuyện gì, chúng tôi cười cùng nhau, khóc cùng nhau
Nhưng đến cuối cùng lại chẳng đi được cùng nhau
Thu sau khi biết mình đã hot search trên group lớp, nó sống khép mình lại, luôn cố gắng né hội tôi, bên ngoài nhìn Thu giống như chẳng quan tâm đến những lời soi mói chỉ trỏ của bọn trong lớp, nhưng chơi với nó tôi biết, Thu đang cố gắng để không gào khóc trước lớp, khi bị hỏi, Thu vẫn thờ ơ, nó nói không hối hận về hành động của nó khi ấy
Dù cho có bị nói là "Nối Giáo Cho Giặc" Thu vẫn quyết không chịu hé ra nửa chữ hối hận, Quỳnh cố gắng hoà giải cho nhóm, nhưng Trang nhất quyết không đồng ý, nó đứng khoanh tay dõng dạc nói to trước lớp "Vong ơn bội nghĩa một lần là mất tất, sai lầm thì ai chả có, chỉ là sự sai lầm ấy là từ tâm hay vô ý thôi, thứ ăn cháo đá bát không có nhu cầu cần được tha thứ"
Tôi đồng ý với Trang, có hay không không quan trọng, biết giữ hay không mới là vấn đề
Mà vấn đề của Thu là hoàn toàn tự tâm
Hôm nay tôi có bài kiểm tra lý, đang ngồi học một cách nghiêm túc thì thằng Lâm từ đâu lao đến, nó vỗ tay tôi cái bốp, giọng như kiểu mới vớ được vàng, Minh đang ngồi dưới khều tay xin lỗi liên tục cũng phải ngước lên
Cre : Pinterest
- "Con Dương, có thằng trường nào đấy trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-nang/2817306/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.