Sau khi trở về lớp học, mọi người đều nhìn tôi với ánh mắt thán phục, , giọng nói chế diễu ngày một to dần "cái gì vậy Dương? Tao còn chưa kịp tỏ tình mày mà đã bị cưỡng tay trên rồi à?" "nghe bên trường B bảo thằng đấy trapboy có tiếng, thế mẹ nào mà chung thủy với mĩ nữ 11a2 thế nhể" "tao còn tưởng mày đang quen Minh nữa cơ..." "Minh quả này thất tình nặng rồi"
- "Trật tự!" Lâm đứng trên bục quát to trước lớp, Tôi chẳng để ý mấy lời chế nhạo linh tinh đó, nhưng hình ảnh một cậu học sinh gục người nằm trên bàn không nói chuyện với ai, điều đó mới làm Ánh Dương chú ý , bước chân về phía chỗ ngồi của mình, tôi không rời mắt được khỏi Minh, lần đầu tiên tôi thấy nó im lặng như thế, suốt những ngày chúng tôi chơi chúng với nhau, nó đều tỏ ra mình là một người điềm tĩnh, lúc cần nói nó sẽ nói, lúc cần im nó sẽ im
Tôi chưa tưởng tượng được ngày Ánh Dương không có Khải Minh bên cạnh, cuộc đời vốn toàn toán học, vật lý học của tôi chỉ có Minh và 3 đứa kia là thú vui riêng, tôi không biết rằng Minh có thích mình không, hay đúng hơn sợ cái khoảng khắc nó nhìn thấy tôi cầm bó hoa của Tuấn, nó đã nghĩ gì?
Minh ngục xuống bàn hết tiết hôm đó, hầu như tôi không thấy nó nói chuyện bao giờ, Minh bây giờ, khi nó lia mắt nhìn tôi, giống như đang nhìn một người xa lạ vậy, vừa khi 3 hồi trống vang lên, tôi nhanh cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-nang/2817305/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.