Ánh Dương thừa nhận rồi, tôi thừa nhận bản thân mình đã có chút gì đó với Minh, mỗi lần thấy Lan xán lại gần nó, tôi đều nhìn đôi bạn bằng ánh mắt buốt giá
Cứ như vậy tôi bơ Minh cả buổi sáng ngày hôm ấy, đến khi đi đọc xong kết quả, lớp chúng tôi được giải ba, cùng với 11a6 ở trường C và 11a3 trường A, vì giọng hát và nhan sắc trời ban free của Minh, tôi không nhớ rằng mình đã lạc nó từ lúc nào
Tiếng trống vang lên ba hồi, cả đám con gái xúm lại, đứa thì xin in4 đứa thì hẹn đi ăn uống blabla
Ánh Dương dùng cặp mắt đánh giá nhận xét Minh trong khi nó cũng đang khó chịu ra hiệu cầu cứu tôi
- "Bảo em Lan ra mà cứu mày" tôi nói thầm trong bụng, mặc kệ nó đang gào thét phía sau, Ánh Dương sải bước về phía lối ra, nơi mà Vy Trang và Quỳnh đang đợi
- "Dương này, mày không nhanh tay là bị các em gái kia vồ mất đấy" Trang đứng khoanh tay nhìn tôi phán xét
- "Bớt lo chuyện bao đồng đi, con Thu đâu rồi?" nói tới đây , mặt cả 3 đứa bỗng sầm xuống, Quỳnh mắt nó từ lâu đã trở nên nặng trĩu "cái Vy nó biết nhiều hơn tụi mình"
- "ừ... có quán nước ngoài cổng trường kìa, ra kia tao tường thuật lại cho chúng mày, còn muốn có thêm nhân chứng thì gọi thằng Minh theo cùng" Vy vừa đi vừa nói
- "Không cần, mày là đủ rồi"
- "Đang giận nhau thì cái gì chả chối"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-nang/2817308/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.