Dương Phàm thản nhiên nói:
- Nàng cho ta biết, ta mới an bài được hành động kế tiếp, yên tâm, sẽ không làm nàng chịu thiệt đâu, còn để nàng chiếm được nhiều lợi ích đấy.
Thái Bình công chúa hơi hơi nheo mắt lại, giống như một hồ ly giảo hoạt:
- Vì sao không đem kế hoạch của huynh nói cho ta biết chứ, ta còn có thể giúp huynh tham mưu một chút!
Dương Phàm ngắt lời nói:
- Không cần, kế hoạch của ta rất chu đáo, không cần phải bổ sung hoàn thiện gì cả.
Thái Bình công chúa cắn cắn môi, chưa từ bỏ ý định, nói tiếp:
- Vậy…huynh nói cho ta biết để ta còn toàn lực phối hợp người của huynh.
Trong mắt Dương Phàm hiện lên ý cười:
- Hiện tại ta hỏi nàng chính là muốn nàng phối hợp. Nàng chỉ cần báo với ta, trong tay nàng có thể khống chế được người nào, nếu dùng được ta sẽ nói cho nàng biết cần phải phối hợp thế nào, nếu không dùng được nàng cũng sẽ không cần lo lắng ta sẽ làm gì bất lợi với hắn, nàng nói xem có đúng hay không?
Thái Bình công chúa càng cắn chặt môi, mi mắt hơi khẽ rũ xuống, dường như còn có chút do dự.
Dương Phàm một chút cũng không nóng nảy, dù sao chủ động nắm xé nằm trong tay hắn, hắn chỉ vỗ nhẹ lên mông Thái Bình công chúa hai phát, bỡn cợt nói:
- “Tiền riêng” của nàng, ta sẽ không động đến đâu, nhưng nàng có bao nhiêu “tiền riêng” thì cứ nói thẳng ra đi. Nói cách khác, miếng thịt béo Nam Cương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2008818/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.