Trưa ngày hôm sau, Lục Miên và La Mạn Thanh cãi nhau một trận lớn ngoài vườn hoa của bệnh viện.
“Mẹ thật sự không có tiền.” La Mạn Thanh khoanh tay trước ngực, dù Lục Miên có nói thế nào thì bà ta cũng chỉ nói ba chữ: “Không có tiền.”
“Làm sao bà có thể không có tiền!” Lục Miên không chịu bỏ qua: “Tháng nào bà cũng ra nước ngoài mua sắm, tiền đấy từ đâu mà ra?”
“Con đã nói là đi mua sắm, thì tiền cũng tiêu hết rồi.” La Mạn Thanh tự cho là đúng nói: “Bệnh này của bố con, chủ yếu là cần thuê hộ lý, cũng chả tốn bao nhiêu, chẳng lẽ con không có tiền tiết kiệm sao?”
“Ngân hàng nói có thể sẽ phải kiểm tra tài sản, sau khi bố xuất viện, chúng ta phải có chỗ ở, bố còn phải tiếp tục điều trị, phải dùng tiền cho rất nhiều việc.”
“Dù nói thế nào, mẹ cũng không có tiền, tiền tiết kiệm mẹ cũng tiêu hết rồi, bây giờ còn đang nghèo đây này!”
La Mạn Thanh không kiên nhẫn bĩu môi: “Được rồi, mẹ đi trước đây, chăm sóc bố con cho tốt.” Nói xong, bà ta giẫm giày cao gót đi về phía cửa bệnh viện, Lục Miên mơ hồ nhìn thấy một người đàn ông đang đứng dựa vào cửa xe hơi, nhìn bọn họ từ xa.
“La Mạn Thanh!” Lục Miên tức giận đến mức toàn thân run rẩy, gọi to tên bà ta: “Bà đi rồi thì đừng quay lại nữa!”
La Mạn Thanh quay lại nhìn cô, cuối cùng cũng cau mày, đi về phía cửa, người đàn ông mở cửa xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-giac-he/3743383/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.