Sắc mặt của Phó Nam Quân cực kỳ xấu…
Nặng nề ngồi xuống chiếc ghế đối diện, anh ta hơi nâng cằm lên nhìn về phía Lục Miên: “Chỉ vì người đàn ông này mà đến bố cũng không cần nữa sao.” Anh ta cười lạnh: “Lục Miên, rốt cuộc em là si tình hay là vô tình?”
Nước mắt của Lục Miên lại không chút tiếng động nào chảy xuống, cô nghẹn ngào khóc nức lên: “Tôi sẽ… tôi sẽ đưa bố đến bệnh viện tốt hơn… Eric có tiền, anh ấy sẽ giúp tôi…”
“Lục Miên, cậu ta chỉ là một tuyển thủ mà thôi, Phó Nam Quân tôi nếu thật sự muốn hủy hoại một người, có rất nhiều biện pháp, nhưng tôi muốn nói cho em biết, nếu hôm nay em đã đưa ra lựa chọn như thế, thì cậu ta sẽ vì vậy mà phải trả giá gấp mười lần, đừng nói là tôi chưa cho em cơ hội.” Anh ta nói xong liền đứng dậy, rời khỏi phòng bệnh mà không quay đầu lại.
–
Buổi chiều hôm sau, sau khi cô nhờ hộ lý chăm sóc Lục Thời Huân thật tốt, Lục Miên liền đi ra quán net, hôm qua Phó Nam Quân nói những lời đó xong liền tức tối rời đi, cô cả đêm đều ngủ không yên, sợ Từ Trầm xảy ra chuyện gì. Bây giờ cô nhìn thấy Từ Trầm xuất hiện ở hội trường, ngồi ở vị trí của mình, bắt đầu khởi động trước trận đấu, lúc này trái tim đang treo lơ lửng trên không của cô mới nặng nề buông xuống.
Trận đấu rất nhanh đã bắt đầu. Trận chung kết cuối cùng, có thể đi tới đây, chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-giac-he/3743384/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.